Lưu Vĩnh Sang nhận được tin tức của quản lý quán bar có người muốn tìm hắn, hắn liền tò mò xem thử là ai chỉ đích danh muốn gặp hắn vậy. Hắn liền cho quản lý mời người đến căn phòng của hắn
Hạ Linh bước vào bên trong, Lưu Vĩnh Sang bất ngờ nhưng sau đó liền nở nụ cười tiếp đãi
“Không ngờ có một ngày, Hạ đại tiểu thư cao cao tại thượng cũng đến tìm tôi sao, bất ngờ thật đấy, không phải cô luôn chỉ thích tìm Lục Dư Hoài và Quách Nghiêm Hạo sao”
Hạ Linh không quan tâm lời Lưu Vĩnh Sang nói, trực tiếp ngồi xuống ghế sofa
“Chúng ta dù sao cũng xem như là nửa bạn bè, Vĩnh Sang cậu cũng không nên nói như vậy, nếu không bên ngoài lại cho rằng tôi xem thường Lưu thiếu thì không hay cho lắm”
Lưu Vĩnh Sang nghe vậy liền cười, trực tiếp rót rượu đẩy đến trước mặt Hạ Linh
“Được rồi, không trêu đùa cô nữa. Hôm nay đến tìm tôi có chuyện gì sao. Đừng nói Hạ đại tiểu thư để mắt đến tôi đấy nhé”
Hạ Linh cười một nụ cười khó hiểu sau đó đáp lại
“Lưu Vĩnh Sang cậu là bạn tốt của Nghiêm Hạo, chắc là cậu biết cậu ấy đã kết hôn rồi đúng chứ, tôi tự hỏi Nghiêm Hạo từ khi nào thích đàn ông vậy”
Lưu Vĩnh Sang nghe Hạ Linh nói vậy liền hiểu, thì ra Hạ Linh đến đây là vì muốn dò la tin tức về chuyện Quách Nghiêm Hạo kết hôn sao, xem ra cô ta thật sự đã để ý đến Quách Nghiêm Hạo mà không còn chú ý đến Lục Dư Hoài nữa
Mà Hạ Linh cố tình hỏi như vậy mặc dù cô ta cũng không chắc Quách Nghiêm Hạo thật sự kết hôn với đàn ông nhưng trên những suy đoán thật sự của cô, chỉ có một lí do duy nhất để Quách Nghiêm Hạo không công khai chuyện kết hôn đó chính là vì người hắn kết hôn là đàn ông chứ không phải một cô gái nào đó
“Sao đột nhiên lại chạy đến chỗ tôi hỏi việc này, Nghiêm Hạo cậu ấy kết hôn với ai tôi làm sao biết được, còn tưởng rằng cậu ấy kết hôn với cô chứ, cậu ấy thích cô nhiều năm như vậy mà, sao nỡ kết hôn với người khác chứ”
Hạ Linh đưa tay cầm lấy ly rượu mà Lưu Vĩnh Sang đẩy đến, nhấp một ngụm
“Lưu Vĩnh Sang, cậu có thể qua mặt được người khác nhưng tôi đã cùng các cậu quen biết thời gian không ngắn, sao lại không biết lời cậu thật hay giả sao. Tôi chỉ muốn biết, có thật Nghiêm Hạo cùng đàn ông kết hôn hay không thôi”
Lưu Vĩnh Sang nhìn về phía Hạ Linh, vẻ mặt không còn đùa cợt nữa, trực tiếp trở nên nghiêm túc
“Hạ Linh, chuyện Nghiêm Hạo có kết hôn hay không không phải cô rõ nhất sao, khuyên một câu, nếu cô thật sự muốn cho Lục Dư Hoài tức giận thì đừng lấy Nghiêm Hạo ra làm bình phong cho cô. Còn nếu cô bây giờ quay ngược lại thích Nghiêm Hạo thì suy nghĩ cho kỹ, dù sao người ta cũng là người đã kết hôn, dù thế nào cô xen vào lúc nào chẳng khác gì người thứ ba cả”
Những lời của Lưu Vĩnh Sang khiến Hạ Linh cảm thấy có chút buồn cười, Lưu Vĩnh Sang cũng là một thiếu gia ăn chơi, nói ra mấy lời này khiến cô cảm thấy buồn nôn
“Nói nhiều như vậy làm gì, cậu từ lúc nào lại nhiều chuyện đến như vậy”
Hạ Linh không vui liền bỏ đi, mà Lưu Vĩnh Sang chỉ cho cô một nụ cười châm chọc
Lúc này Tân Yên ngược lại vô cùng đau đầu, anh trai của cậu đột nhiên gọi điện bảo cậu ra sân bay đón anh ấy. Tân Yên chỉ có thể bất đắc dĩ nhờ Quách Viên An điểm danh giúp cậu, còn cậu thì lập tức đến sân bay. Tân Minh sau khi xử lí việc trong nhà xong liền muốn quay trở lại chỗ em trai, dù sao anh cũng không thích việc quản lí gia tộc gì gì đó, rất phiền phức
Tân Yên ở sân bay đợi bóng dáng của anh trai xuất hiện, thầm cầu mong anh trai đừng biết tin tức gì là tốt nhất. Thật ra cậu biết anh trai cậu là người có năng lực, chỉ cần anh ấy muốn anh ấy liền có thể tra ra được, cậu muốn giấu cũng chẳng được. Tin tức thời gian qua lớn như vậy, cậu có thể cảm nhận được, anh trai cậu chắc chắn đã biết tin tức
Mà thật sự Tân Minh đã biết tin tức cho nên mới vội vàng xử lí ổn thoả mọi việc rồi ập tức bay trở về, anh chấp nhận việc phải bay tới bay lui nhưng ít ra thì có anh ở đây, anh không để em trai mình bị thiệt thòi
Tân Minh kéo vali bước ra khỏi sân bay, rất nhanh anh đã thấy Tân Yên đang đứng đợi anh, Tân Yên nhìn thấy anh trai thì nhanh chân bước đến
“Anh, mọi việc ổn thoã rồi sao, sao anh lại trở về, có phải….”
“Họ không có về, không cần lo lắng, chỗ này không thích hợp nói chuyện, chúng ta lên xe về nhà từ từ nói chuyện”
Tân Yên gật đầu theo anh trai lên xec, Tân Minh lái xe, Tân Yên ngoan ngoãn ở bên cạnh
“Thời gian qua em ở đây vẫn tốt chứ, không xảy ra chuyện gì, không chịu uỷ khuất gì chứ”
Tân Minh cố ý hỏi nhưng Tân Yên biết rõ anh trai cậu có ý gì, anh trai đã hỏi như vậy chắc chắn đã biết điều gì đó rồi
“Anh à, mọi chuyện đều ổn anh đừng lo lắng, cũng đừng xen vào, được không anh”
Tân Yên nhỏ giọng, trong giọng nói có chút khẩn cầu, mà Tân Minh mặc dù tính tình bất cần nhưng đối với em trai lại rất quan tâm, không thể vừa mắt chuyện em trai chịu thiệt thòi. Lời nói có chút khó nghe nhưng chưa bao giờ để Tân Yên phải chịu tône thương nào cả
“Haizzz. Nếu em đã nói như vậy anh sẽ không xen vào nhưng anh không chắc bản thân không làm gì. Tân Yên em là em trai của anh, chưa bao giờ anh để em phải chịu thiệt thòi đúng chứ, cũng đừng để bản thân thiệt thòi, còn một lần nữa anh trực tiếp sẽ đưa em về, không cần nói hai lời”
Tân Minh thở dài một hơi sau đó trực tiếp nói thẳng chuyện này
Mà Tân Yên biết anh trai cậu không nói xuông, nếu như thật sự tiếp tục như vậy, anh cậu nhất định sẽ không cho cậu ở lại đây. Mà cậu không hề muốn rời xa nơi này, rời khỏi Quách Nghiêm Hạo
Tân Yên được anh trai đưa về căn nhà của hai người, vào bên trong nhà, Tân Minh mệt mỏi vì chuyến bay nên đã sớm đi nghỉ ngơi, Tân Yên thấy vậy liền giúp anh trai nấu ăn. Trong lúc nấu ăn, Quách Viên An gọi video đến cho cậu
“Yên Yên, không có cậu tớ buồn chết mất, hôm nay học thật nhàm chán, cậu mau mau quay lại đi a, tiết học buổi tối có đến không”
Tân Yên nhìn thời gian sau đó lắc đầu
“Có chút việc bận, cậu giúp tớ điểm danh tối nay nhé”
Quách Viên An gật đầu nhưng ánh mắt đầy vẻ uỷ khuất vì không có bạn thân bên cạnh, Tân Yên nhìn cô như vậy không khỏi nhịn cười
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT