Tô Tửu Nương

2. Hưu Thư


7 tháng


Tô Tĩnh sửa sang lại đống kí ức, nguyên lai thân thể này cũng tên Tô Tĩnh cùng chính mình cùng tên cùng họ, trong nhà còn có cả gia đình tuy rằng không giàu có nhưng đảo cũng hài hoà. Tất cả thay đổi từ khi người của Vương gia đến cầu hôn, sau khi gả tới hai người cũng chưa động phòng. Bởi vì đoán mệnh sư nói nàng và trượng phu mệnh hợp nhau nên lúc này nàng vì xung hỉ nên mới được gả vào. Trượng phu của nàng bởi vì vào kinh đi thi đã hơn một năm nay mà không biết sao bà bà lại đột nhiên lấy việc nàng thất thân mà viết xuống hưu thư, nàng bị hưu nên thương tâm tuyệt vọng mà treo cổ bằng ba thước lụa trắng.
Cứ như vậy nhưng thật ra lại tiện nghi Tô Tĩnh ta, nếu không phải chính mình chơi đến quá hăng mới không cẩn thận sảy chân ngã xuống cầu thang thì như thế nào sẽ xuyên đến thân thể này đâu. Nàng không muốn sống mà ta không muốn chết, vừa vặn ai cũng được như ý nguyện. Đúng dịp hơn là lại bị hưu càng hợp tâm ý của Tô Tĩnh ta, bởi vì nàng là theo đuổi chủ nghĩa độc thân không kết hôn, phiền não với việc cả ngày bị giục kết hôn, hiện giờ khen ngược. 
Nghĩ đến người nhà nhìn đến chính mình thê thảm té ngã ở cầu thang có thể hay không bị ngất xỉu, ai, tính, không nghĩ đến nữa, đã xuyên tới thì an tâm ở lại quan trọng hơn là nên xử lí tốt cục diện rối rắm này.
Tiếng quát tháo đưa tới một cái phụ nhân, chỉ thấy nàng tóc tóc tai gọn gàng phía trên có cắm mấy cây trâm bạc tốt, xem màu sắc hẳn là mứoi vừa mua cách đây không lâu, một đôi mắt lập loè sự khôn khéo, gian xảo, một đôi môi mỏng, mặt to vuông vức dẫn tới mắt nhìn càng bé; trên người là sạch sẽ quần áo dùng cũng là vải dệt tốt. Từ trong trí nhớ biết được đây hẳn là nàng bà bà Vương thị, trách không được nghiêng đầu híp mắt đánh nhìn nàng, vừa thấy liền biết là cái không phải hiền lành gì.
Nhìn lại chính mình, trên người mặc trang phục màu hồng phía trên có thêu mấy đoá hoa, này hẳn là trang phục mặc khi xuất giá xem như là bộ tốt nhất trong số trang phục của nàng, đây chính là mẫu thân của thân thể này từng đường kim mũi chỉ khâu lên.
Vương thị không nghĩ bỗng nhiên nhìn thấy Tô Tĩnh tỉnh lại trong lúc nhất thời không dám khẳng định, thẳng đến khi nhìn thấy Tô Tĩnh chớp mắt, tay cũng cử động mới cảm thấy sợ hãi, âm thanh có chút run rẩy, chỉ vào nàng rồi run rẩy tránh ở sau hạ nhân đối với nàng rồi kêu “Ngươi là người hay là quỷ, ngươi nếu là quỷ liền chạy nhanh đầu thai, ngươi nếu là người ta nói cho ngươi biết ta cũng sẽ không sợ ngươi”.
“Nương, ta tự nhiên là người rồi”. Tô Tĩnh kinh ngạc một chút, âm thanh này cũng quá yếu đi, còn có chút khàn khàn, thời gian dài như vậy từ hôm qua đến giờ vẫn còn chưa có tí nước tí thức ăn nào vào bụng, âm thanh lại yếu đi đôi chút cũng đúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play