Mùa hè năm ấy, mẹ tôi lên núi ba ngày, mất tích cả ba ngày, xuống núi được hai tháng thì bụng mẹ mỗi ngày một lớn. Người trong làng đồn thổi mẹ tôi lên núi bị con gì đó làm nhục, có thể là sói, rắn, thậm chí là lợn rừng. Và, mẹ tôi đã mang một bào thai của quỷ.
Các lời đồn đại khác nhau lan truyền khắp nơi trong làng một thời gian dài, nhưng mẹ tôi vốn là người rất tốt bụng, lại ít nói nên chưa bao giờ giải thích chuyện này. Một mình sinh ra tôi, lại an an tĩnh tĩnh mà nuôi tôi lớn lên. Bà ấy rất bình thản, cả tháng hiếm khi mới nói một câu. Khi tôi đói, mẹ sẽ đi nấu cơm, khi tôi buồn ngủ, bà sẽ đắp chăn cho tôi. Tôi cũng chẳng biết tại sao bà ấy lại lầm lì như vậy.