Làm Thế Nào Khi Em Út Quá Nổi Tiếng 😎

Chương 1. Đến Hàn Quốc, gặp Kim Nam Joon


7 tháng



 


Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Trung.

Tháng 1 năm 2010 mùa xuân vẫn còn chút lạnh ở Bắc Kinh.

"Ah ah ah! Làm ơn, làm ơn, nhất định phải trúng tuyển ah!"

Lúc này Khương Lộc đang ngồi trước máy tính chắp tay cầu nguyện không ngừng, mấy ngày hôm trước cô quay video tuyển chọn thực tập sinh gửi cho các công ty giải trí lớn ở Hàn Quốc, ngày hôm nay đã có kết quả.

"SM....chưa thông qua....JYP....chưa thông qua....YG cũng không thông qua....eh? Bighit? Mình có gửi cho công ty này không nhỉ?"

Khương Lộc hơi nghi ngờ mà mở thư thông báo của Bighit.

[Xin chào, bạn đã vượt qua bài kiểm tra ban đầu để trở thành một thực tập sinh, video của bạn đã để lại cho chúng tôi ấn tượng rất tốt. Để tìm hiểu thêm, hoan nghênh bạn đến công ty của chúng tôi trước ngày 11 tháng 2 để tham gia vòng tuyển chọn cuối cùng.]

"Ah....không nghỉ tới mình đậu chỉ có một công ty thôi."

"Oa! Là công ty của Bang Si Hyuk!"

Ban đầu cô có chút nghi ngờ về tính xác thực của công ty này, nhưng sau khi cô tìm hiểu thì cô mới phát hiện đó là một công ty sản xuất nhạc mà cô rất thích.

"Ba mẹ ơi, con đã vượt qua vòng tuyển chọn ban đầu, ba mẹ cho con đến công ty ấy vào ngày 11 tháng 2 để tham gia vòng tuyển chọn cuối nhé?''

"Bảo bối à, con thật sự muốn đi đến Hàn Quốc à, hiện tại con còn nhỏ như vậy....ba ba có chút không yên tâm."

Ba Khương có chút không nở, hu hu hu con gái yêu đi đến Hàn Quốc xa như vậy mỗi ngày làm sao mà gặp mặt đây? Ông thật sự không yên tâm đươc.

"Con gái à, mẹ đã xem qua công ty này rồi, nó hơi nhỏ đấy!" Mẹ Khương nói.

Đối mặt với ánh mắt không yên tâm của ba mẹ, Khương Lộc suy nghĩ một chút rồi mới nói:

"Ba mẹ ơi, con rất muốn đứng trên sân khấu, con muốn tạo ra âm nhạc của riêng mình, đó luôn là ước mơ của con. Bây giờ con đã lớn rồi, con nhất định sẽ lo cho mình thật tốt mà!''

"Ba mẹ Nai con (tên ở nhà của nữ chính) muốn đi thì cứ cho nó đi đi, ông chủ công ty đó con cũng có quen biết, con sẽ chào hỏi ông ấy nhờ ông ấy chăm sóc cho Nai con một chút.'' Lúc này anh trai Khương Tứ mới lên tiếng.

"Wow! Anh ơi! Làm sao mà anh lại quen với Bang Si Hyuk thế?'' Khương Lộc hơi bị sốc, làm thế nào mà hai người họ lại quen biết nhau chứ.

"Lúc trước đi Hàn Quốc làm việc có nhận thức một chút, dù sao anh mày cũng làm chủ một công ty mà, phải xã giao chứ." Khương Tứ nhàn nhạt trả lời.

"Thôi....được rồi, bất quá bảo bối à con đi qua bên đấy nhất định phải thường xuyên gọi điện về cho ba mẹ đấy. Bị ủy khuất thì trở về đây, ba và mẹ vẫn luôn ở nhà chờ con." Mẹ Khương đành chiều theo cô vậy.

Nhưng ba Khương lại có chút không đồng ý. Không cho! Không cho! Hu hu hu, ông không muốn con gái bảo bối đi xa một chút nào.

Khương Lộc thấy ba Khương không được vui, cô bước đến gần ông và ngồi xuống.

"Ba à con chỉ là đi theo đuổi ước mơ của mình thôi, cũng không phải không trở về mà. Ba mẹ và anh trai cũng có thể qua đó để thăm con mà, từ đây qua Hàn Quốc cũng đâu có xa đâu?"

"Haizzz.....Con đã nói tới như vậy rồi, ba còn có thể không đồng ý sao?" Ba Khương thở dài nói.

"Nếu ba mẹ đã đồng ý rồi, vậy thì con sẽ xử lý việc chuyển trường qua bên ấy đây?" Khương Tứ thả một quả bom xuống đầu Khương Lộc.

'Oh shit, đã quên còn việc đi học nữa' (o`ε'o) trong lòng Khương Lộc hơi chửi thầm.

"Như thế nào? Cho rằng qua Hàn Quốc rồi là không cần đi học sao? Anh mặc kệ mày qua đó làm cái gì, việc học tập phải đuổi kịp cho anh."

Khương Lộc: Không hổ là anh trai yêu quý của tui.


 


Khi đến ngày 11 tháng 2, gia đình Khương Lộc đã đến sân bay.

"Qua bên đó con chỉ có một mình nhất định phải cẩn thận đấy, có việc gì liền gọi cho ba mẹ biết chưa?" Mẹ Khương liên tục dặn dò không ngừng.

"Phải luôn đi theo anh trai đấy, đừng để bị lạc.'' Ba Khương cũng dặn dò.

"Con biết rồi ạ, con sẽ chăm sóc bản thân mình thật tốt, ba mẹ đừng lo lắng, đi thôi anh ơi, ba mẹ tạm biệt nhé~"

──────

Sau khi xuống máy bay anh trai Khương Tứ đã dẫn cô đến Bighit. Khi nhìn thấy công ty cô hơi bị sốc, cô đã biết là công ty này nhỏ, nhưng mà không nghĩ tới nó lại.....nhỏ như vậy.

"Tới rồi đó, công ty mà cô tâm tâm niệm niệm đấy, Bang Si Hyuk bên kia anh mày đã chào hỏi rồi, anh mày phải đi Nhật Bản công tác rồi, đi trước đây, một mình mày có thể làm được đi?"

Khương Lộc: Tuyệt đối! Cô tuyệt đối nghe được trong giọng nói của lão ta nghe được hương vị vui sướng khi người gặp họa!凸(`⌒'メ)凸


 


"Có thể có thể mà, anh bận rộn như vậy mau nhanh đi đi, đừng chậm trễ thời gian (của em)."

"Vậy anh mày đi đây, có việc gì thì nhớ gọi đấy!"

"Vâng, tạm biệt anh trai nhá~~"

Khương Lộc kéo vali vào công ty, được một nhân viên công tác đi lên tiếp đón.

"Xin chào, bạn đến tham gia vòng tuyển chọn cuối cùng của luyện tâp sinh sao?" Nhân viên công tác hỏi cô.

"Đúng vậy ạ." Khương Lộc khẽ gật đầu trả lời.

"Tốt vậy mời bạn đi theo tôi qua bên đây."

Khương Lộc đi theo nhân viên công tác đến một căn phòng, cô bước vào phòng phỏng vấn, có một số nhạc sĩ người sáng tác ngồi ở bên trong.

"Xin chào các PD-nim, em tên là Kang Lu (Jiang Lu) và em đến từ Trung Quốc ạ." Khương Lộc khẽ cúi chào và giới thiệu ngắn gọn về bản thân.

"Jiang Lu phải không? Mời bạn bất đầu biểu diễn." Bang Si Hyuk nói.

"Nae." Khương Lộc biểu diễn một ca khúc mà cô tự sáng tác, kể về hành trình theo đuổi ước mơ.

"Bài hát này là em tự tay sáng tác à?" Bang Si Hyuk lại hỏi.

"Đúng vậy ạ."

"Thật không tồi." Bang Si Hyuk khen ngợi.

"Cảm ơn Bang PD-nim!" Khương Lộc hơi vui mừng.

"Hoan nghênh em gia nhập công ty của chúng ta."

"Nae!Kamsahamnita!"

"Nam Joonie, về sau em mang theo Kang Lu cùng nhau học tập đi.''

Bang Si Hyuk lại nói thêm, lúc này cô mới chú ý tới một góc trong phòng còn đứng một nam sinh, người nọ có làng da hơi ngăm đen, nhìn hơi giống một chú gấu khờ khạo.

"Được ạ Bang PD-nim." Kim Nam Joon trả lời.

"Được rồi hai người bọn em làm quen với nhau đi, bọn anh đi trước đây!"

Nói xong Bang PD vỗ vỗ bả vai Kim Nam Joon, liền cùng những người khác đi ra ngoài lưu lại hai người họ hai mặt nhìn nhau.

"Xin chào - -" Kim Nam Joon.

"Xin chào - -" Khương Lộc.

"Bạn nói trước đi." Kim Nam Joon.

"Bạn nói trước đi." Khương Lộc.

............Trong phòng yên tĩnh một lúc lâu...........
  

"Khụ, tôi tên Kim Nam Joon, sinh năm 1994." Kim Nam Joon nói
 

 

"Tôi tên Jiang Lu gọi Kang Lu cũng được, sinh năm 1998." Khương Lộc nói
  

"Anh lớn tuổi hơn em, cứ gọi anh là oppa." Kim Nam Joon. 
 

"Nae, anh Nam Joon." Khương Lộc. 
 

 

"Đi thôi, anh sẽ đưa em đi tham quan làm quen với công ty một tí."
 

 

Sau khi đi tham quan công ty một vòng, Kim Nam Joon đưa Khương Lộc về ký túc xá của cô. 
 

 

"Kang Kang để anh giúp em mang hành lý lên nhé."
 

Trải qua một đoạn thời gian ở chung, sự ngại ngùng ban đầu đã không còn nữa hai người trở nên thân thiết hơn. Chủ yếu là vì Kim Nam Joon cảm thấy mình là anh trai, anh có nghĩa vụ phải chiếu cố em gái thật tốt. 
 
"Nae cảm ơn anh Nam Joon ạ."

"Ký túc xá của anh nằm ở bên cạnh, có việc có thể đến tìm anh."

"Được, anh Nam Joon ."

Chờ sau khi giúp Khương Lộc sắp xếp xong, Kim Nam Joon mới rời khỏi ký túc xá đi đến công ty, còn Khương Lộc thì nằm ở trên giường nhìn trần nhà đến phát ngốc.

"Mình thật sự đã đến Hàn Quốc còn trở thành thực tập sinh nữa.....Giống như là một giấc mơ vậy....."

─────── 
*Mọi người lưu ý một chút. 
Vì Fic này có cốt truyện giống như một đoạn chat vậy. Cho nên tui có thêm mắm dặm muối một chút sẽ không thể nào giống truyện chính 100% được nhưng cốt truyện vẫn vậy không có gì thay đổi cả.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play