Kỳ Duyên nhìn Ngôn Án, trên mặt vẫn là vẻ nhàn nhạt như thường, nhưng trong mắt chất chứa chút ý cười: "Vậy sao?"
Ngôn Án liều mạng gật đầu: "Đúng vậy. Anh còn nhớ một ngàn vạn lúc trước cho tôi mượn không? Là để trả khoản nợ khám bệnh cho đứa bé này!"
Nghe vậy, ý cười trong mắt Kỳ Duyên cũng biến mất.
Ánh mắt hắn chuyển từ trên gương mặt chột dạ của Ngôn Án lên trên người Ngôn Trúc Trúc đang bị che miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT