Hậu quả của việc phóng túng quá mức là Hứa Tri Ý ngủ thẳng đến buổi chiều mới dậy. Cơ thể cô đau nhức, mềm nhũn vô lực, đến cả xuống giường cũng khó khăn.
Hứa Tri Ý chịu đựng cơn đau đớn giữa hai chân, mặc váy ngủ vào rồi chậm rãi đi ra khỏi phòng, không nhìn thấy Tông Diễn đâu nên cô mở miệng gọi to: “Tông Diễn.”
Không hét thì thôi, vừa hét một tiếng liền giật cả mình.
Giọng nói của cô khô khốc khàn khàn như thể đã mấy năm trăm năm không được uống nước, Hứa Tri Ý hắng giọng vài cái, trong đầu nhớ lại từng cảnh tượng diễn ra vào tối hôm qua
Cô không ngừng khóc lóc xin tha, kêu đến khản đặc cổ họng, nhưng Tông Diễn lại mắt điếc tai ngơ, chẳng khác gì một tên cυồиɠ ɖâʍ, lúc đó cô thật sự đã nghĩ rằng bản thân sẽ bị làm chết trên giường.
Hứa Tri Ý hồi thần, ánh mắt dời về phía căn phòng đóng chặt.
Không biết tại sao cô lại cảm thấy Tông Diễn chắc chắn đang ở trong đấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play