Bệnh viện Đa khoa Tư nhân Phúc Khang, tầng 4.
Sau khi băng qua khu vực phòng chờ rộng rãi không một bóng người là dãy hành lang hẹp dài. Sàn nhà bóng loáng lạnh lẽo gần như có thể soi cả bóng người, vách tường xanh trắng có vẻ đặc biệt thê lương ảm đạm dưới ánh đèn xanh.  
Từng cánh cửa sắt được đóng chặt lại, các phòng phẫu thuật được sắp xếp theo trình tự, bên trong vách cửa sổ ngăn dày cộp tối om như mực. 
Tiếng bước chân lộn xộn vang vọng giữa hành lang trống trải. Bốn người phe đỏ đi trước, Ôn Giản Ngôn cất bước theo sau, cách họ một khoảng không xa không gần.
“…Tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
Sắc mặt Lưu Vũ Trạch hơi tái trắng. Hắn căng mắt nhìn về trước, vừa đi vừa hạ giọng hỏi, dùng âm lượng nhỏ gần giống như tiếng muỗi kêu.
Mặc dù trong lời gợi ý có nhắc [từ phòng phẫu thuật tầng bốn có thể dẫn thẳng đến tầng hầm hai]. Tuy nhiên tầng bốn thật sự quá rộng, hơn nữa tất cả đều là phòng mổ, hiển nhiên phương án tốt nhất là chia nhau ra hành động, bắt đầu tìm kiếm tất cả ngóc ngách. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play