Đối mặt với sự chất vấn của Hàn Lôi, Sở Hàn Tâm chợt im lặng, trên khuôn mặt xinh đẹp kia hiện lên vẻ kiên quyết, nói: “Tiểu Lôi, đệ là hy vọng duy nhất của chi nhánh, tỷ mong đệ có thể nhanh chóng trưởng thành, dẫn dắt chi nhánh nhà họ Hàn đi về phía lớn mạnh. Về phần tỷ… đệ đừng lo lắng, tỷ đi đâu cũng có thể sống tốt.”

Hàn Lôi nghe vậy thì rất sốt ruột: “Đại tỷ, tên Hàn Thần kia không phải cái thứ gì tốt, hắn ta ỷ vào ông nội mình là đại trưởng lão nên cứ làm xằng làm bậy, sao tỷ có thể gả cho người như hắn ta được chứ?

Không được, đệ tuyệt đối không đồng ý việc hôn nhân này, đệ sẽ đi chủ mạch bảo bọn họ từ hôn!”

Nghe vậy, Sở Hàn Tâm lạnh mặt, nghiêm nghị nói: “Đừng có làm bậy! Tỷ đã đồng ý với chủ mạch rồi, sẽ không sửa đổi được đâu!”

“Cái gì?” Sắc mặt Hàn Lôi khó coi hơn nữa: “Đại tỷ, vì sao tỷ phải làm như vậy? Có phải là bọn họ bắt buộc tỷ phải đồng ý hay không?”

Hàn Lôi cực kì kính trọng và ỷ lại người đại tỷ này của mình. Cậu thậm chí còn coi nàng như là mẫu thân mình. Cậu không tin đối phương sẽ vì nguyên nhân nào khác mà gả vào chủ mạch.

Trong mắt Sở Hàn Tâm có vẻ hơi giãy giụa, rồi nhanh chóng bình tĩnh lại. Nàng lắc đầu, nói: “Không có ai bắt buộc tỷ cả, là tự bản thân tỷ đồng ý. Tiểu Lôi, từ nhỏ đệ đã nghe lời tỷ rồi, lần này tỷ hy vọng đệ cũng nghe lời.

Hứa với đại tỷ, chăm chỉ tu luyện, cố gắng làm mình mạnh hơn, bảo vệ tốt cho mình, cũng bảo vệ tốt cho Hàn Mộc.”

Nghe đến một câu cuối cùng, cảm xúc kích động trong Hàn Lôi rốt cuộc bùng nổ. Cậu giận dữ nói: “Vì sao đệ phải bảo vệ tên vô dụng vứt bỏ gia tộc kia chứ? Sự sống chết của hắn không liên quan gì đến đệ!”

Nghe vậy, Sở Hàn Tâm lập tức thay đổi sắc mặt, lạnh lùng quát: “Câm miệng! Đệ nhớ kỹ cho tỷ, dù cho Hàn Mộc có khốn kiếp hơn nữa, vô dụng hơn nữa, thì trên người hắn cũng chảy dòng máu của phụ thân giống như đệ.

Hiện giờ phụ thân không còn nữa, các đệ chính là người thân nhất với nhau. Nếu ngay cả đệ cũng muốn vứt bỏ hắn, thì hắn thật sự không còn hy vọng cứu chữa nữa rồi. Nếu đệ mặc kệ sống chết của hắn, thì đệ cũng đừng nhận tỷ là đại tỷ nữa!”

Dứt lời, Sở Hàn Tâm vùi linh thạch trong tay mình vào trong tay Hàn Lôi rồi quay người bỏ đi.

Hàn Lôi ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng Sở Hàn Tâm, cảm xúc dao động trên mặt, cuối cùng dường như đã ra quyết định, ánh mắt trở nên cực kì kiên quyết.



Suốt ba ngày, cuộc sống Hàn Mộc trở nên cực kì bận rộn. Ban đêm, dưới sự hướng dẫn của Tiên Nhi, lợi dụng linh thạch rèn luyện thân thể. Bay ngày, nếu không nghỉ ngơi cho khỏe thì chính là ngây người trong thư phòng xem sách vở, thậm chí cơm nước cũng bảo Băng Nhi đưa tới tận thư phòng.

Tuy rằng bận rộn, nhưng mà Hàn Mộc lại cảm thấy vô cùng phong phú. Nhất là sau mỗi lần tu luyện, khi hắn cảm nhận được lực lượng của mình đang tăng lên, cái loại cảm xúc thỏa mãn và vui sướng nảy sinh từ tận đáy lòng là cái loại cảm xúc mà kiếp trước hắn chưa từng trải nghiệm.

Đồng thời, thông qua vài ngày học bù tri thức trong thư phòng, hắn càng thêm hiểu biết về đại lục mình đang sống, cũng hiểu biết thêm về một loài sinh vật mạnh mẽ khác của thế giới này là “yêu thú”.

Sau khi linh khí ra đời, vạn vật sinh linh dẫn đến sự lột xác, nhân loại ra đời linh võ giả, rất nhiều dã thú bình thường cũng tiến hóa và xuất hiện yêu thú.

Tộc Hải Yêu sinh sống trong biển là tộc mạnh nhất trong yêu thú. Sự tồn tại của chúng nó thậm chí uy hiếp đến nhân loại.

Đất liền và biển cả, nhân loại và hải yêu, sự tranh đấu giữa hai bên chưa từng ngừng nghỉ.

Đế quốc Càn Lam, nơi Hàn Mộc đang sống hiện giờ, nằm ở ven biển phía đông nam của đại lục Linh Võ. Đây là tiền tuyến trong cuộc đấu tranh giữa nhân loại và hải yêu, năm nào cũng có rất nhiều linh võ giả hi sinh trong cuộc đấu tranh với hải yêu.

Có điều, cái loại vấn đề cao xa như sự sống còn của nhân loại thế này, hiển nhiên là không liên quan nhiều gì đến Hàn Mộc của hiện tại.

Hiện giờ, cuối cùng Hàn Mộc cũng gặp được một vấn đề khó. . Truyện Xuyên Nhanh

Mới sáng hôm nay, hắn đã thành công bước vào Võ Đồ ba sao, thậm chí sắp lên đến Võ Đồ bốn sao. Nhưng mà bây giờ, hắn chỉ còn lại hai viên linh thạch để tu luyện, sắp rơi vào hoàn cảnh xấu hổ là lương thực cạn kiệt.

Hiện giờ Hàn Mộc không có linh mạch, không thể sinh ra khí cảm, chỉ có thể dựa vào linh thạch để tu luyện. Nếu không có linh thạch thì tu vi của hắn sẽ không tăng lên được nữa.

Hàn Mộc vừa mới cảm nhận được vui sướng khi tu vi tăng cấp, tất nhiên là không muốn tạm dừng tu luyện rồi.

“Tiên Nhi, cô cảm ứng xem hậu viện nhà ta có còn giấu linh thạch hay không?”

Trong phòng ngủ, Hàn Mộc hỏi với một tia hi vọng cuối cùng.

Bên tai vang lên giọng nói bất đắc dĩ của Tiên Nhi: “Chủ nhân, hết linh thạch rồi. Ta vốn tưởng rằng bấy nhiêu linh thạch cũng đủ để ngươi bước vào Võ Đồ bốn sao, bây giờ xem ra là không đủ rồi.”

Hàn Mộc nghe vậy thì cười khổ: “Tiên Nhi, có phải là thiên phú của ta kém lắm không?”

Tiên Nhi cười an ủi: “Chủ nhân, ngươi trời sinh phế mạch, có thể đạt tới trình độ này đã là không tệ rồi.

Hơn nữa, ngươi tu luyện bằng linh khí do Hũ Luyện Yêu tinh luyện ra, liên tục tẩy tinh phạt tủy, tuy rằng chỉ là Võ Đồ ba sao, nhưng thân thể hiện nay của ngươi mạnh hơn Võ Đồ ba sao bình thường nhiều, ngay cả Võ Đồ bốn sao bình thường cũng không có cường đồ thân thể mạnh bằng ngươi.”

Hàn Mộc gật đầu, trong lòng lại tràn đầy ý chí chiến đấu.

Hiện giờ có Hũ Luyện Yêu giúp đỡ, mình không cần phải lo lắng về tu vi, chỉ cần tìm cách kiếm thêm linh thạch trước khi hết linh thạch là được.

Hàn Mộc suy nghĩ, tuy rằng thế giới này là thế giới võ giả, nhưng mà cũng có rất nhiều bá tánh bình thường, tiền là thứ hữu dụng nhất, muốn có linh thạch thì phải dùng tiền mua.

Xem ra mình phải nghĩ cách kiếm thêm tiền mới được.

Dựa vào trí tuệ tích lũy ở kiếp trước của mình, muốn kiếm tiền ở thế giới này cũng không phải là chuyện khó.

Có điều, muốn kiếm tiền thì phải có tiền vốn trước đã, mua bán không vốn không dễ làm chút nào, bởi vì ngay cả hỏi thăm tin tức thì cũng phải tốn tiền.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play