Minh Nguyệt thu về lời nói của hắn, nghe sao cũng có chút mỉa mai. Mối quan hệ của Châu Gia và Hứa Gia khá phức tạp đối địch thì không phải nhưng cũng không hẳn là đồng minh. Xét về gia thế, nhà họ Châu và nhà họ Hứa đều là những gia tộc hàng đầu. Tuy nhiên, Gia Chủ Hứa Gia không có con trai, Hứa Tử Mặc sinh ra mang bổn phận đích tôn từ lâu đã được định là Gia Chủ đời kế tiếp. Xuất thân tôn quý như vậy nên bất cứ người con nào của Châu Gia gả cho hắn đều vô cùng miễn cưỡng, chỉ có thân phận quý nữ của Châu Minh Nguyệt mới tạm xem là môn đăng hộ đối. Hôn ước của cô và hắn cũng bởi vậy mà được xác lập từ lâu chỉ là chờ dịp công bố chính thức.

- Chúng ta vẫn chưa chia tay, phải không?

Minh Nguyệt lưỡng lự một hồi mới quyết định cất tiếng.

- Vậy thì đã sao?

Nhật Nam có chút bất ngờ nhưng rồi vẫn bình tĩnh đáp lời.

- Em sẽ không kết hôn với Hứa Tử Mặc.

- Đừng đùa nữa đây không phải chuyện em nói không là không.

- Anh thực sự sẽ để em kết hôn với người khác sao?

- Nếu điều đó tốt cho Hứa Gia.

Minh Nguyệt kinh ngạc đến tột cùng, toàn thân trở nên lạnh ngắt, tim nhói đau, nghĩ đến từng lời Nhật Nam nói, vỏn vẹn bảy chữ mà lại sắc như dao đâm sâu vào lục phủ ngũ tạng khiến lòng cô rối bời, tâm trí trống rỗng, cảm giác còn khó chịu hơn cả buồn bã. Phải mất một khoảng thời gian để Châu Minh Nguyệt ổn định lại cảm xúc, cô cười lạnh trong giọng nói có đến chín phần mỉa mai.

- Lạ đời thật, một kẻ nổi danh là phá gia chi tử cũng có ngày lo nghĩ cho gia tộc của mình sao?

Ánh nhìn đã không còn đặt vào Minh Nguyệt, Nhật Nam đủ thông minh để nhận ra ý tứ hiện trên từng chữ cô phát ra. Từ trước đến nay, đối với hắn mỗi lời vị tiểu thư này nói đều khắc cốt ghi tâm, để người mình yêu phải buông lời cay đắng hắn tự biết trong khoảnh khắc đó bản thân đã chính thức mất đi người con gái ấy. Mặc vậy tình thế hiện tại không cho phép hắn làm khác đi, Hứa Doãn Hữu bức hôn Hứa Tử Mặc trước là vờ như chấp thuận người thừa kế, nói dễ hiểu thì là đang đóng vai một người bác tốt chu toàn hôn sự cho cháu trai. Sau lại thu về cạnh bên một quân cờ mới, nếu trong tương lai Châu Minh Nguyệt mang thai cốt nhục của Hứa Gia, đứa con đó vừa là điểm áp chế Hứa Tử Mặc vừa là con tốt thí giúp ông ta thăm dò Châu Gia, nói thế nào thân phận quý nữ của Minh Nguyệt tại nhà họ Châu cũng có ít nhiều tiếng nói. Trong lần gần nhất nói chuyện cùng Hứa Doãn Kiên, Nhật Nam tưởng như phát điên tìm mọi cách để huỷ bỏ hôn ước của anh trai nhưng hiển nhiên tất cả đều bị bác bỏ. Tuy để Minh Nguyệt gả vào nhà họ Hứa là tạo cơ hội cho người bác kia lợi dụng nhưng quyền lực của Châu Tam Tiểu Thư thực sự có lợi cho kế hoạch của Nhị Gia. Quan trọng nhất Hứa Nhật Nam hiện tại danh tiếng xấu thậm tệ, địa vị gần như không có, nói trắng ra là hoàn toàn không xứng với Châu Minh Nguyệt. Tất nhiên sau khi hạ bệ Hứa Doãn Hữu hắn có thể đường đường chính chính bước ra ánh sáng nhưng đó là câu chuyện của tương lai, còn chưa kể nếu gia đình hắn thất bại liệu có làm lỡ dở cuộc đời cô? Hắn không dám để Minh Nguyệt trở thành phần thưởng cho một ván cược mà bản thân không chắc được phần thắng. Nếu đã vậy chi bằng để Nhật Nam dùng tình cảm này đổi lấy tương lai huy hoàng của cô, dùng cuộc đời này âm thầm bảo vệ cho người con gái hắn yêu.

- Cũng giống Châu Tiểu Thư thôi, chẳng phải em đã từng bày tỏ với tôi về tình yêu quyền lực của mình sao?

Minh Nguyệt nhíu mày, hắn vậy mà có thể dùng lời nói của cô để đả kích cô. Rốt cuộc thì đằng sau vẻ ngoài Brian - người cô yêu đang ẩn chưa một con người như thế nào?

Thấy Minh Nguyệt không đáp lời, Nhật Nam cười thành tiếng, chậm rãi bước đến dùng bàn tay thô nâng cằm cô lên ngắm nghía rồi mới cợt nhả tiếp lời.

- Thử suy nghĩ xem nếu tôi thực sự là Brian, em có chắc là sau này em sẽ bằng lòng từ bỏ thân phận quý nữ để cưới một thằng buôn nay no mai đói, không đủ kinh tế để cung phụng em, không có khả năng giúp anh trai em tranh quyền thừa kế, càng không có quyền lực chống lưng cho em không? Còn riêng tôi, nếu là vì gương mặt này tôi miễn cưỡng cũng có thể cho em một danh phận.

Cô nghiêng đầu thoát khỏi tay hắn, đôi mắt vô hồn nhìn vào hư không. Minh Nguyệt không nhìn hắn chỉ nhỏ giọng hỏi, trong lời nói thoáng chút bất lực.

- Brian, thực sự thì anh đã bao giờ thật lòng yêu tôi chưa?

- Tất nhiên là yêu rồi. Ai mà chẳng có một thứ trên đời khiến mình thích thú, giống như em yêu quyền lực thì tôi cũng cực kì đam mê cái đẹp.

“Chát”

Thứ âm thanh oan nghiệt vang lên trong không gian thanh tĩnh, bàn tay giữa không trung của Minh Nguyệt sau cái tát lần nữa vung vào không khí đem theo tất cả thất vọng. Nhật Nam có chút bất ngờ nhưng rồi lại trưng ra bộ mặt thờ ơ, hắn quẹt qua mặt cười một cái rồi cũng từ tốn bước qua cô, cũng có thể coi là bước khỏi cuộc đời cô.

Người rời đi sẽ không thể thấy được cô gái mạnh mẽ tự bao giờ đã lệ trào bờ mi. Người ở lại cũng chẳng thể ngờ kẻ vừa buông lời cay đắng lúc này hai mắt đã đỏ hoe. Bọn họ mỗi người mang một nỗi niềm riêng nhưng cả hai đều không ai cho đối phương thấy được dáng vẻ thực sự của mình. Chỉ có một điều có thể chắc chắn, ngày hôm nay họ thực sự đã chia tay rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play