Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 929: Có chút thực lực đó!


1 tháng

trướctiếp

Lâm Phong không đáp lời, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Vu Lôi.

“Cậu là ai?”

Vu Lôi tràn ngập hứng thú đánh giá Lâm Phong.

'Từ phản ứng của Ngao Bính và những người khác.

Dường như những người này rất kính sợ thanh niên áo trắng trước mặt? Thật thú vị!

Không biết lát nữa lão ta hung hăng giẫm chân lên mặt thanh niên này, Ngao Bính và những người khác có còn giữ được vẻ mặt như vậy không?

“Tôi là ba ông!”

Lâm Phong lạnh lùng đáp.

“Thăng láo toét! Dám nhục mạ Đại Vụ sư!” Vu Lôi chưa kịp đáp lời.

Một cường giả nhánh Lôi Vu phía sau tức giận, lập tức nhảy vọt lên, chân đạp lôi quang lao về phía Lâm Phong!

Lâm Phong vẫn đứng im không nhúc nhích!

Chỉ khi người này đến trước mặt, anh mới đưa tay phải ra, rất dễ dàng bóp lấy cổ hắn!

“Rắc!"

Cổ của cường giả nhánh Lôi Vu gãy nát, thi thể vẫn hơi ấm cũng bị Lâm Phong ném mạnh xuống đất!

Chứng kiến cảnh này. Cả sân rơi vào trạng thái im lặng chết chóc!

Ngao Bính và những người khác rất phấn khích, chỉ cảm thấy trong lòng như vừa trút được cơn tức!

Gia Cát Tiểu Minh thì bất lực.

Thôi xong.

Lại chọc phải phiền phức lớn nữa rồi!

Rõ ràng mới nói đừng có gây sự với Vu tộc mà... Mà ngay lúc này.

“Xoẹt xoẹt xoẹt~”

Năm thuộc hạ khác phía sau Vu Lôi phản ứng kịp, đồng loạt ra tay, định vây công Lâm Phong, nhưng bị Vu Lôi ngăn lại.

“Cậu rốt cuộc là ai?”

Vu Lôi thu lại vẻ khinh thường, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Phong. €ó thể một chiêu giết chết Vu Cửu Nhất!

Thực lực của thanh niên trước mặt này e là không kém lão ta bao nhiêu! “Chẳng phải Vụ Cửu Tiêu gọi mấy ông đến à?”

“Wu Cửu Tiêu đâu rồi?”

“Bị tôi giết rồi!”

Lâm Phong đáp.

“Cậu...”

Đồng tử Vu Lôi co rút.

Lão ta lần đầu tiên gặp người ngông cuồng hơn cả mình!

“Cậu cái gì mà cậu? Tôi đang bực mình lắm đấy, sẵn mấy ông ở đây thì giúp tôi giải trí chút đi!”

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, một quyền mãnh liệt hung hăng đánh về phía Vu Lôi!

“Giải trí? Tôi sợ cậu sẽ bực mình thêm thôi!”

Sắc mặt Vu Lôi lạnh lo, không chút sợ hãi, cũng hung hăng đánh ra một quyền!

Nắm đấm của lão ta rõ ràng không giống với Lâm Phong.

Trên đó mang theo từng tia lôi quang, chính là Bôn Lôi Quyền vang danh thiên hạ!

Kế tiếp! “Âm!” Nắm đấm của hai người hung hăng va chạm vào nhau.

Lâm Phong vẫn đứng yên không nhúc nhích, còn Vu Lôi lại lùi về phía sau hơn mười mét, mới có thể đứng vững được!

Chứng kiến cảnh này. Những người có mặt đều rơi vào trạng thái ngây dại!

Lâm Phong mạnh đến mức này rồi sao, ngay cả Đại Vu sư của Vu tộc cũng không phải đối thủ!

“Có chút thực lực đó! Đáng tiếc không nhiều...” “Tôi vừa rồi chỉ dùng bảy phần thực lực thôi! Cậu đã dùng hết sức chứ gì?”

Vu Lôi xoa xoa nắm đấm của mình, muốn thông qua lời nói để lấy lại chút mặt mũi.

Lâm Phong không để ý tới Vu Lôi, mà vung tay tuỳ ý tát về phía một cường giả Vu tộc gần mình nhất!

“Âm!”

Cường giả kia còn chưa kịp phản ứng, đã bi đánh thành một đống sương máu!

“Chả có tinh thần võ đạo gì hết, con mẹ nó còn định đánh lén?” Chứng kiến cảnh này, Vu Lôi tức giận, thở hổn hển bào chữa:

“Không phải đánh lén, là cậu quá chậm, theo không kịp tốc độ ra tay của tôi nên mới nghĩ bọn họ đánh lén!”

“Bớt xàm đi! Không phải ông hỏi tôi dùng mấy phần lực sao? Để bây giờ tôi nói cho ông biết.”

Lâm Phong lạnh lùng nói xong.

Thân ảnh ngay lập tức biến mất!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp