Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 917: Cảm ơn


1 tháng

trướctiếp

Nghe Triệu Vũ nói, Lâm Phong trầm ngâm một lát:

“Anh đã nói như vậy thì tôi cũng không làm khó, mau chóng rời khỏi Dược Vương cốc, sau này đừng đến gây phiền phức nữa, nếu không lần sau tôi sẽ đích thân đến nhà họ Triệu tìm anh đấy!”

“Cảm ơn, cảm ơn anh Phong! Anh đúng là người phóng khoáng, lần sau gặp lại, tôi sẽ giới thiệu cho anh mấy cô gái xinh đẹp trong tộc!”

Triệu Vũ thở phào nhẹ nhõm, cố nén cơn đau nhức trên người, chạy một mạch ra khỏi Dược Vương cốc.

Lâm Phong bình tĩnh nhìn Triệu Vũ rời đi.

Anh tha cho Triệu Vũ, không phải vì mấy người đẹp kia, mà anh cảm thấy Triệu Vũ có vẻ không tệ, nói chuyện rất chân thành, khá phù hợp để kết bạn...

Tất nhiên. Đây chỉ là suy nghĩ hiện tại của anh.

Rốt cuộc có kết bạn được hay không, còn phải xem lần su gặp lại, Triệu Vũ sẽ có biểu hiện ra sao.

Mà lúc này. Mọi người trong Dược Vương cốc đã rơi vào trạng thái ngây ngốc... Bọn họ đã nghĩ đến rất nhiều khả năng,

Chỉ không ngờ Triệu Vũ lại khuất phục nhanh đến vậy, nịnh nọt Lâm Phong, còn muốn giới thiệu người đẹp cho Lâm Phong...

Lúc này, Hoa Vân Phi đột nhiên nói: “Lâm Phong, cách làm của anh rất đúng!”

“Anh giết lão già đó, nhà họ Triệu cũng sẽ không nói gì, nhưng nếu anh giết Triệu Vũ, chắc chắn sẽ khiến cả nhà họ Triệu ghi thù.”

“Hơn nữa, Triệu Vũ tuy có chút kiêu ngạo nhưng bản chất không tệ, những lời tên đó vừa nói với anh cũng thật lòng.”

“Thật lòng hay không tôi cũng chả để tâm đâu!” Lâm Phong lắc đầu đáp.

“Tôi hiểu!”

Hoa Vân Phi gật đầu.

Sau một hồi thu dọn đơn giản.

Hoa Vân Phi dẫn Lâm Phong đến một phòng riêng.

Căn phòng mang phong cách cổ xưa, thoang thoảng mùi gỗ đàn hương nhàn nhạt, mang đến cảm giác sảng khoái, tịnh tâm...

“Lâm Phong, anh tìm tôi có chuyện gì?” Hoa Vân Phi hỏi thẳng.

“Về chuyện của anh, ta cũng nghe được đôi chút, tôi muốn hỏi anh, có cách nào để người thường tu võ đạo được không?”

Lâm Phong trầm giọng nói.

Hoa Vân Phi nghe vậy ngẩn ra một chút.

Sau đó đi đến bên cửa sổ, nhìn bầu trời xanh thẳm xa xăm, hồi lâu không nói gì.

Lâm Phong thấy vậy cũng không giục, chỉ lặng lẽ chờ đợi. Nửa ngày sau.

Hoa Vân Phi mới nói:

“Anhcó biết định luật tăng entropy không?”

“Biết đôi chút!”

Lâm Phong gật đầu đáp.

“Sự xuất hiện của định luật tăng entropy, cho thấy theo thời gian, vạn vật trong vũ trụ sẽ chuyển từ trật tự sang hỗn loạn!”

“Lấy một vài ví dụ đơn giản, một ngôi nhà hoàn chỉnh theo thời gian sẽ sụp đổ, thép sẽ bị phân hủy, lá cây rơi xuống đất sẽ không biến thành cây, điện thoại di động, máy tính của chúng ta sế ngày càng chậm!”

“Lý do xảy ra những hiện tượng này là do entropy không ngừng tăng lên, nếu không có năng lượng từ bên ngoài đưa vào, các phân tử bên trong một vật thể sẽ dần dần khuếch tán, độ hỗn loạn sẽ tăng lên!”

“Sự xuất hiện của định luật tăng entropy, chứng minh rằng kết cục của vạn vật trong vũ trụ là hủy diệt, dù là Trái đất hay những sinh mệnh thông minh như

con người, cuối cùng đều sẽ diệt vong!”

“Dù cho là vũ trụ, theo thời gian trôi đi, sẽ không ngừng trở nên hỗn loạn, cuối cũng đều sẽ bị huỷ diệt.”

Nói đến đây. Hoa Vân Phi đột nhiên thở dài một hơi:

“Lúc đầu khi nghe đến định luật tăng entropy, tôi đã rơi vào trạng thái vô cùng trống rỗng!”

“Tôi cảm thấy sống cũng chẳng có ý nghĩa gì, bởi vì trước sau gì chả phải chết, trong dòng chảy thời gian cuồn cuộn, tôi cũng không thể để lại dấu ấn gì!”

“Nhưng... về sau tôi đã thoát khỏi suy nghĩ tiêu cực đó, dốc toàn lực nghiên cứu định luật tăng entropy này, theo tôi thấy, chỉ cần có thể đảo ngược định luật tăng entropy, là có thể trường sinh bất lão...”

Sắc mặt Hoa Vân Phi trở nên nghiêm túc hẳn.

Ánh mắt Lâm Phong cũng hơi loé lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp