Tối hôm đó, Triệu Duy Trinh và Cố Tri Niên ở lại Cố gia.
Triệu Duy Trinh nói mình muốn ở phòng khách, vừa nói xong đã bị ông Cố cự tuyệt: "Ngủ phòng khách cái gì? Cùng Niên Niên ngủ một phòng đi."
"..." Cặp vợ chồng mới cưới dưới ánh mắt tha thiết không thể cự tuyệt của người lớn cùng nhau đi đến phòng Cố Tri Niên.
Cố Tri Niên dẫn người vào phòng trước, nói chuyện với mẹ Cố đã lâu, tâm tình cậu xem như không tệ, nhưng khi đối mặt với Triệu Duy Trinh, sắc mặt Cố Tri Niên vẫn không tốt được. Omega quay đầu nhìn chồng mới cưới của mình: "Anh, ngủ sô pha đi."
Triệu Duy Trinh cười một tiếng, cởi áo khoác của mình trước mặt Cố Tri Niên, sau đó ném lên giường Cố Tri Niên một cách chính xác – có ý là Triệu đại thiếu gia đã đánh dấu lãnh địa của mình.
Cố Tri Niên nghiến răng nghiến lợi, đi tới bên giường cầm lấy áo Triệu Duy Trinh định ném xuống sô pha, lại nghe thấy Triệu Duy Trinh mở miệng trước khi cậu thực hiện: "Cố Tri Niên."
"Nếu cậu dám ném lên sô pha, đêm nay tôi sẽ đánh cậu trên giường."
Giọng điệu uy hiếp của Alpha đối với Cố Tri Niên mà nói không có bất kỳ lực uy hiếp nào. Cố Tri Niên vừa ném quần áo vừa nhìn về phía Triệu Duy Trinh: "Đây là nhà tôi, đây là phòng của tôi, anh có thể tự giác một chút được không?"
"Ông cả nói rồi, sau này nơi này cũng là nhà của tôi." Triệu Duy Trinh nói xong, giẫm lên tấm thảm mềm mại trong phòng Cố Tri Niên đi tới trước mặt Cố Tri Niên: "Hiện tại, tôi muốn đi tắm, sau đó đi ngủ, cậu thành thật ngủ trên sô pha của cậu đi."
"Phi——" Cố Tri Niên lui về phía sau một bước: "Cho dù ở đây là nhà của anh, giường lớn của tôi là của tôi, anh cút đi."
Triệu Duy Trinh nghiến răng: "Có bản lĩnh rồi, về đến nhà mình liền dám hô to gọi nhỏ với tôi"
Cố Tri Niên làm mặt quỷ với Triệu Duy Trinh, hai người giằng co trong phòng một lúc lâu, cũng không đạt kết quả khiến hai bên hài lòng. Cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên, Cố Tri Niên bảo Triệu Duy Trinh đi mở cửa.
Triệu Duy Trinh liếc xéo Cố Tri Niên một cái, vì diễn giống như vậy, anh cất bước đi mở cửa. Cố phu nhân đứng ở cửa, sau khi bà nhìn thấy Triệu Duy Trinh tới mở cửa, ý cười trên mặt càng thêm ôn nhu: "Duy Trinh, lại đây, đây là đồ tắm chuẩn bị cho con, con xem có thích hợp không, không thích hợp nói với mẹ."
Triệu Duy Trinh gọi mẹ vợ cũng vô cùng thuận miệng: "Không vấn đề, cám ơn mẹ, mọi người cũng nghỉ ngơi sớm một chút."
Khi Triệu Duy Trinh nhận đồ xong xoay người trở về phòng, thì phát hiện tên khốn Omega đã không thấy đâu. Tiếng nước trong phòng tắm vang lên khiến Triệu Duy Trinh biết Cố Tri Niên đã chạy đi tắm ——
Chưa tắm thì không đụng giường, nhóc khốn kiếp này nhiều năm rồi vẫn để ý như vậy.
Cố Tri Niên thích sạch sẽ, Triệu Duy Trinh vẫn luôn biết. Khi còn bé bọn họ thường xuyên được người lớn khuyến khích chơi cùng nhau, có đôi khi Triệu Duy Trinh cũng sẽ bị gọi đến phòng Cố Tri Niên, để cho tiểu học bá Cố Tri Niên dạy mình làm bài tập.
Triệu đại thiếu gia không thích học hành, sau khi đóng cửa phòng Cố Tri Niên liền lấy máy chơi game đặt trong phòng Cố Tri Niên ra chơi, mệt thì ngủ trên giường Cố Tri Niên, không có lấy một phần khách khí, lại có mười phần phong thái của chủ nhân.
Một buổi chiều giữa hè nào đó, khi Triệu Duy Trinh chưa tắm đã nằm trên giường Cố Tri Niên, cậu bé Cố Tri Niên từ trong thế giới nhỏ của cậu đi ra, tức giận đến túm lấy Triệu Duy Trinh: "Anh không được lên giường của em, không được lên!"
Triệu đại thiếu gia vốn đã buồn ngủ, hiện tại bị Cố Tri Niên vừa ghét bỏ vừa kéo kéo, trong lòng càng tức giận.
Anh xoay người đè Cố Tri Niên, dùng tay chân đè đứa bé nhỏ gầy hơn mình một chút: "Buổi sáng anh mới tắm, em còn ghét bỏ anh sẽ đánh em."
Cố Tri Niên càng thêm tủi thân: "Nhưng anh đã ra ngoài, trên người anh bẩn lắm, anh tránh ra, không được ngủ trên giường của em!"
Đứa nhỏ Triệu Duy Trinh trực tiếp đưa tay xoa mặt Cố Tri Niên: "Anh cứ ngủ, anh cứ ngủ."
Sau đó Cố Tri Niên lại khóc, sau đó Triệu Duy Trinh lại bị ông nội mắng.
Sau đó Triệu Duy Trinh không muốn đến phòng Cố Tri Niên chơi nữa – đồ keo kiệt, ngủ một giấc cũng không cho.
Hiện tại lại ở trong phòng này, trong lòng Triệu Duy Trinh suy nghĩ chính là: Máy chơi game năm đó anh đặt ở trong phòng Cố Tri Niên còn đó hay không?
Chắc là không còn, tên khốn kia nói không chừng sau khi mình rời đi đã vứt đi rồi.
Suy nghĩ đang dâng trào, Triệu Duy Trinh đưa tay cởi cúc áo sơ mi của mình, giây tiếp theo, trong không khí dường như thoang thoảng mùi hương anh đào, như có như không, ngọt ngào quyến rũ.
Alpha hít hít mũi, mùi vị càng rõ ràng, Triệu Duy Trinh cũng ý thức được đây là mùi gì – là tin tức tố của Cố Tri Niên.
Hoá ra nhiều năm trôi qua, tin tức tố của Cố Tri Niên vẫn không thay đổi chút nào, vẫn thuần túy mê người, vẫn có lực hấp dẫn chí mạng đối với Triệu Duy Trinh.
Nhưng chủ nhân của tin tức tố này vẫn không thích anh. Alpha nắm chặt tay, đôi chân không thể khống chế bước nhanh tới cửa phòng tắm.
Sau khi đến gần phòng tắm, Triệu Duy Trinh dễ dàng ngửi được mùi thơm ngọt ngào nồng đậm. Anh nuốt khan một ngụm, cẩn thận tìm kiếm hơi thở thuộc về Cố Tri Niên trong không khí, trong đầu dâng lên một ý nghĩ: xông vào, xông vào ôm lấy Cố Tri Niên, cắn cổ cậu ta, đoạt lấy thêm nhiều hương thơm thuộc về Cố Tri Niên.
Nhưng mà lý trí của Alpha đã áp chế lại dục vọng: anh không thể làm như vậy, bởi vì nơi này vẫn là nhà của Cố Tri Niên.
Triệu Duy Trinh thích bắt nạt Cố Tri Niên, nhưng anh không muốn thật sự làm tổn thương Cố Tri Niên. Không nỡ cũng được, không hứng thú cũng được, Triệu Duy Trinh thà rằng Cố Tri Niên cứ giương nanh múa vuốt ghét mình, cũng không hy vọng Cố Tri Niên thật sự hận mình.
Sau khi Cố Tri Niên tắm rửa xong và dán miếng ngăn mùi đi ra, cậu nhìn thấy Triệu Duy Trinh đang ngồi trong giường của mình, cầm trong tay một quyển sách gì đó.
Cố Tri hừ một tiếng: "Ai bảo anh đọc sách của tôi?"
Triệu Duy Trinh đang nhìn sách ngẩng đầu liếc Cố Tri Niên một cái: "Đây là nhà tôi."
Giọng điệu vô cùng hợp tình hợp lý.
"Lười quan tâm đến anh." Cố Tri Niên lẩm bẩm một câu, tự mình chạy lên giường, hơn nữa còn chiếm giữ vị trí chính giữa giường lớn. Tư thế ngủ không mấy nhã nhặn, nhưng có thể bày tỏ được thái độ của cậu – cái giường lớn này, nhất định phải là Cố Tri Niên ngủ.
Triệu Duy Trinh nhắm mắt làm ngơ, chỉ cầm đồ rồi đi vào phòng tắm.
Sau khi cửa phòng tắm đóng lại, Triệu Duy Trinh tham lam hít một hơi thật sâu trong không khí ẩm ướt – nơi này còn lưu lại hơi thở của Cố Tri Niên.
Alpha nhắm hai mắt lại, ngón tay đặt trên thắt lưng của mình. Trong tiếng xột xoạt của quần áo, Triệu Duy Trinh thản nhiên ném quần lên trên giá áo trong phòng tắm, nhấc đôi chân dài đi vào bồn tắm lớn của Cố Tri Niên.
Mùi hương của Cố Tri Niên có vẻ như càng thêm nồng đậm ở trong đây.
Trong phòng tắm không có người nhìn thấy, Alpha ngồi trong bồn tắm lớn, bàn tay thon dài rộng lớn bao phủ bộ phận sinh lý đang sinh ra phản ứng bởi vì tin tức tố của Cố Tri Niên, mà tuốt qua tuốt lại với lực càng lúc càng mạnh hơn.
Tin tức tố của rượu Tequila cùng vị anh đào mơ hồ đan xen trong không khí, như là đang muốn thuyết phục tin tức tố ở lại lâu hơn một chút, cho đến khi Alpha đã giải toả ham muốn sinh lý của mình xong.
Trong không khí vừa ngọt ngào vừa ngột ngạt, thỉnh thoảng truyền đến tiếng nỉ non trầm thấp của Triệu Duy Trinh: "Cố Tri Niên, Cố Tri Niên"
Triệu Duy Trinh tắm đủ lâu. Cố Tri Niên bị choáng ngợp vào giây cuối cùng của tiết thanh minh, trong lòng nghĩ: Triệu Duy Trinh muốn tắm rửa để hầm canh sao?
Hết chương 14.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT