Cự nô không ngừng tiến công, ở xa xa có một đoàn mảnh vỡ tinh thể màu đen, vô số cự nô từ bên trong lao ra ngoài, chỗ đó có lẽ chính là sào huyệt của đám tổ ma.
Thiên Nguyên thành cổ giống như thành lũy to lớn, bên ngoài bao phủ một tầng cấm chế, bên trong lầu canh dùng kim loại xây thành, trên lầu canh có khí giới phức tạp, người ở đây toàn bộ mặc chiến giáp, vệ binh trang bị đến tận răng đứng trên đỉnh.
Mỗi vệ binh ở nơi này thấp nhất cũng là Thần Huyền, rất nhiều người trên người mặc Tử Ma Chiến Giáp do các Luyện Khí Sư luyện chế chiến giáp.
Tại Thiên Nguyên Đại Lục, mỗi một bộ chiến giáp đều phi thường đắt đỏ, nhưng ở chỗ này lại quá phổ biến, địa phẩm, thiên phẩm Tử Ma Chiến Giáp tùy ý nhìn thấy được, thậm chí còn có một chút chiến giáo cường đại hơn, hơn nữa mỗi vệ binh trong tay cầm vũ khí ít nhất đều là nhất phẩm đạo khí.
Thiên Nguyên thành chính là phòng tuyến kiên cố nhất của Thiên Nguyên Đại Lục, một khi Thiên Nguyên thành đình trệ, cả Thiên Nguyên Đại Lục sẽ bị hủy diệt, cho nên 90% tài nguyên của Thiên Nguyên Đại Lục đều tụ tập tại Thiên Nguyên thành.
Nhìn ra xa xa, trong chủ thành có mười pho tượng màu vàng cao mười mét, nữ có nam có, tướng mạo khác nhau, tất cả rất uy nghiêm.
- Huynh đệ, ngươi vừa tới Thiên Nguyên thành sao? Mười pho tượng đó chính là mười vị Thị Thần của Thiên Nguyên Đại Lục chúng ta, chính là nhờ mười vị Thị Thần đại nhân, Thiên Nguyên Đại Lục mới có thể tránh được vận mệnh bị hủy diệt!"
Một tuổi trẻ người đi đến bên người Diệp Thần, cùng đứng với hắn nhìn qua mười pho tượng kia, mặt hiện vẻ sùng kính.
Diệp Thần liếc mắt nhìn qua người bên cạnh, hắn tướng mạo phi thường trẻ tuổi, không biết tuổi bao nhiêu, ăn mặc một thân trang phục lộ ra khí chất bừng bừng.
Người tuổi trẻ kia thấy Diệp Thần dò xét chính mình, cười một tiếng, lúc này nói:
- Ta là Đằng Vân, một ngày nào đó, ta cũng muốn trở thành một Thị Thần, thủ hộ Thiên Nguyên Đại Lục.
Hắn nói ra lời này, ngữ khí cực kỳ lơ lỏng bình thường, giống như có tự tin, tuyệt đối mình nhất định có thể trở thành cường giả Thị Thần.
Diệp Thần nhíu mày, từ chối cho ý kiến, người trẻ tuổi tự tin quá mức hắn thấy nhiều.
- Huynh đệ, ngươi muốn tòng quân sao? Thủ vệ quân của Thiên Nguyên thành rất quan vinh, là chiến sĩ vinh quang chết vì thủ hộ gia viên!
Diệp Thần lắc đầu, hắn đi lên phía trước, cả Thiên Nguyên thành chỉ có mấy con đường, cửa ra vào nhân thần cấm địa nằm trên quảng trường của Thiên Nguyên thành.
- Này uy uy, huynh đệ, đừng đi vội ah. Chỉ cần gia nhập thủ vệ quân của Thiên Nguyên thành thì mỗi ngày có quân lương một vạn ảnh kim, nếu như đạt được chiến công còn có thể hối đoái các loại chiến giáp cao cấp, không cân nhắc một chút sao?
Đằng Vân mặt dày mày dạn theo kịp, vẻ mặt nhiệt thành đầu độc Diệp Thần tòng quân.
- Không có hứng thú.
Diệp Thần vãn đi tới trước.
- Ngươi thật sự không có cốt khí và nhiệt thành thủ hộ gia viên sao?
- Tùy ngươi nói như thế nào.
Diệp Thần đáp một câu, mặc dù muốn thủ vệ Thiên Nguyên tinh, cũng không cần phải đi làm tiểu binh thủ vệ quân của Thiên Nguyên thành, hắn bỏ ra nhiều ảnh kim dẫn động tộc nhân như vậy, còn không tính là cống hiến cho Thiên Nguyên tinh sao?
- Huynh đệ, ngươi muốn đi đâu, ta dẫn đường cho.
Đằng Vân nghe Diệp Thần nói vậy thì không có tức giận, hắn vẫn dính theo.
- Tinh thành.
Diệp Thần nói.
- Tốt.
Đằng Vân nghe xong, sảng khoái cười nói, liền dẫn đầu đi tới một hướng khác.
Mà Diệp Thần cũng tiếp tục đi tới quảng trường Thiên Nguyên thành bên kia.
- Này, huynh đệ, đi tinh thành hướng bên này, sao ngươi đi bên kia?
Đằng Vân ở xa nhìn lại hét lên.
- Là ngươi muốn đi tinh thành, cũng không phải ta muốn đi,
Diệp Thần không quan tâm Đằng Vân, vẫn đi tới trước.
Đằng Vân nhanh chóng chạy tới, lầm bầm một câu:
- Thật sự là một quái nhân.
- Chẳng lẽ thành vệ quân mỗi ngày đều làm chuyện này sao?
Diệp Thần lườm Đằng Vân, thằng này giống như một con ghẻ, làm thế nào cũng không đi.
- Ta cũng không phải thành vệ quân.
Đằng Vân bĩu môi.
- Ngươi không phải thành vệ quân, vậy ngươi còn khích lệ người khác đi làm thành vệ quân?
Diệp Thần im lặng.
- Ta muốn vào thành vệ quân cũng phải có người muốn nhận mới được a!
Đằng Vân cười nói.
Diệp Thần mắt trợn trắng, hắn nhìn qua Đằng Vân, trên người Đằng Vân có khí tức thần bí lưu chuyển, hắn không nhìn ra tu vị của Đằng Vân.
- Ta muốn đi nhân thần cấm địa, ngươi cũng không cần đi theo.
Diệp Thần nói, hắn đi lên phía trước, trên đường phố buôn bán tấp nập, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy cả một đám vệ quân mặc giáp đi qua, chỉ có lẻ tẻ một hai người không có mặc chiến giáp.
Ở nơi này có thể cảm nhận được hào khí chiến tranh nồng đậm.
- Ngươi không biết nhân thần cấm địa là nơi nhà ta quản sao? Đây chính là một nơi tốt.
- Nhà của ngươi làm gì?
Nội tâm Diệp Thần khẽ động, chẳng lẽ Đằng Vân có bối cảnh thế gia?
- Canh cổng tại nhân thần cấm địa.
Đằng Vân rất tự hào.
- Canh cổng... Được rồi.
Diệp Thần ngẫm lại, có khả năng canh cổng cho nhân thần cấm địa, đây là công tác khó lường a.
- Nhân thần cấm địa thật ra là mtoj tòa tháp cao, chia làm cửu trọng thiên, càng cao thì càng khó vào, có thể xâm nhập đệ tam trọng thiên đã là đối tượng tranh đoạt ở các chiến bộ, nếu như có thể tiến vào đệ ngũ trọng thiên thì có thể lấy được truyền thừa, Thiên Nguyên tinh chủ sáng tạo nhân thần cấm địa thì người tiến vào cửu trọng thiên chỉ có một người, đó chính là Tinh Huyền tinh chủ! Thiên tài xông vào đệ bát trọng thiên chỉ rải rác mấy người thôi.
Đằng Vân tươi cười sáng lạn, chậm rãi nói:
- Chỉ cần ngươi có thể xông vào ngũ trọng thiên, mặc dù Tinh Hồn dung hợp độ của ngươi có thể nhưng tiến vào đại chiến bộ hoặc Đạo Đình đều không có vấn đề gì! Có chút truyền thừa bí pháp cần người có Tinh Hồn dung hợp độ rất thấp mới có thể tu luyện. Nếu như ngươi có thể xông lên ngoài lục trọng thiên, ngay cả các Thị Thần sẽ chú ý đến ngươi, bởi vì từ trước tới nay người xông lên lục trọng thiên cuối cùng ít nhất đều là cường giả Chiến Hoàng.
Nghe được Đằng Vân nói chuyện thì Diệp Thần nhíu mày, nhân thần cấm địa không biết là nơi nào, thật khó đi như thế?
- Ta dẫn đường cho ngươi.
Đằng Vân cười nói:
- Nếu như ngươi có thể xông đến đệ lục trọng thiên, ngươi có tư cách làm bằng hữu của ta! Đằng Vân của ta sớm muộn gì cũng trở thành Thị Thần cường đại, hơn nữa ta còn muốn tranh đoạt truyền thừa tinh chủ.
Nghe Đằng Van nói chuyện, Diệp Thần từ chối cho ý kiến, sau một lát bọn họ đã tơi quảng trường Thiên Nguyên thành.
Người nơi này di đông rậm rạp, nhưng càng vào sâu thì càng đông, trên quảng trường phố xá sầm uất, dưới muwofi pho tượng có năm sáu trăm người tụ tập.
- Gần quảng trường trung tâm có mấy trăm khách sạn, rất nhiều người cũng ở khách sạn nửa tháng chính là vì luạn bàn với người khác, đồng thời thu thập các tư liệu của nhân thần cấm địa, chuẩn bị cho bản thân đi vào nhân thần cấm địa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT