- Diệp Thần ca ca, chính ngươi coi chừng.

Âm thanh Tiểu Dực như trẻ mới sinh nói.

Diệp Thần truy lướt mà đi, Tiểu Dực, Kim Dương điêu còn có Nhất Khối thì truy về một bên khác.

Bôn Lôi Thiểm!

Lôi Quang Thiểm trên người Diệp Thần hiện, nhanh chóng hướng một đạo lưu quang trong đó đuổi theo, hắn phát hiện, có một Thần Tôn còn có một Yêu Vương cũng theo đuôi ở đằng sau đạo lưu quang kia.

Yêu Vương kia lại là từng có gặp mặt một lần Ngân Lang Yêu Vương.

Ngân Lang Yêu Vương kia chớp mắt là tới, chụp vào đạo lưu quang kia:

- Vật ấy quy Lang Vương điện ta, bất luận kẻ nào dám đoạt, giết!

- Lang Vương điện thì như thế nào, còn không quản được Đạo Linh thế gia ta!

Cách đó không xa Thần Tôn kia hừ lạnh một tiếng, xông tới mà đến, Thần Tôn này là người một cổ thế gia.

- Lại để cho hai người các ngươi tranh giành đi thôi!

Diệp Thần thầm nghĩ trong lòng, hóa thành một đạo tàn ảnh, đánh về phía đạo lưu quang mất đi kia.

Chứng kiến Diệp Thần muốn trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, trong nội tâm Ngân Lang Yêu Vương quýnh lên, bức lui Thần Tôn cường giả kia, hồn niệm hóa ra một Ngân Lang cực lớn, đánh về phía Diệp Thần, móng vuốt sắc bén một chưởng vung xuống.

- Lùi cho ta!

Diệp Thần nộ quát một tiếng, thế đi không giảm, phóng tới đạo lưu quang kia, thần hồn ngưng hóa Kim Giáp binh sĩ, Kim Giáp binh sĩ một cái tát phiến con cự lang trên bầu trời kia, oanh một tiếng nổ mạnh, Ngân Lang cực lớn kia sửng sốt bị Diệp Thần Kim Giáp binh sĩ phiến lui mấy chục mét.

Rõ ràng bị quạt bay! Ngân Lang Yêu Vương phát ra gào thét tức giận, sau lưng hóa ra một đôi cánh, vỗ cánh đánh về phía Kim Giáp binh sĩ của Diệp Thần.

- Hừ hừ, xem Hồn binh khóa sắt của ta!

Trong tay Kim Giáp binh sĩ, đột nhiên xuất hiện một sợi dây xích, cái khóa sắt này như ẩn như hiện, khi có khi không, thời điểm công kích xuất quỷ nhập thần.

Ba! Ba! Ba!

Cái Hồn binh khóa sắt này lần lượt quật ở trên hồn niệm của Ngân Lang Yêu Vương, Ngân Lang Yêu Vương phát ra trận trận thanh âm thê thảm khóc thét, Ngân Lang Yêu Vương không nghĩ tới, Diệp Thần rõ ràng còn có loại vật Hồn binh này, Hồn binh công kích rất khó trốn tránh, mỗi lần đều đánh cho hắn kêu thảm trận trận.

Ngay thời điểm Diệp Thần cùng Ngân Lang Yêu Vương chiến đấu, Thần Tôn cường giả kia ngăn chặn Diệp Thần.

Lông mi Diệp Thần nhảy lên, tay phải khẽ động, Chấn Thiên Đỉnh xoay tròn b ắn ra, vọt tới Thần Tôn cường giả kia.

Chứng kiến Chấn Thiên Đỉnh bay tới, Thần Tôn cường giả kia quá sợ hãi, hắn mơ hồ có chút biết rõ Chấn Thiên Đỉnh lợi hại, xa xa đánh ra một đạo chưởng kình.

Oành!!!

Thanh âm tựa như chuông lớn khuếch tán ra, Chấn Thiên Đỉnh y nguyên thế đi không giảm, vọt tới Thần Tôn cường giả kia.

Mắt thấy Chấn Thiên Đỉnh va chạm mà đến, Thần Tôn cường giả kia tranh thủ thời gian lui về phía sau một khoảng cách, chỉ thấy đạo lưu quang kia đã bay nhanh đi xa.

Ngân Lang Yêu Vương cùng Thần Tôn cường giả kia đều bị Diệp Thần ngăn cản, mắt thấy lưu quang bay đi, trong nội tâm sốt ruột vạn phần.

Thời điểm cùng Diệp Thần giao đấu, Ngân Lang Yêu Vương đối với Hồn binh trong tay Diệp Thần có chút kiêng kị, hơn nữa hắn là tận mắt thấy Diệp Thần đem Tông Nguyên Vô Thủy cảnh cường giả trấn áp, hắn hiểu được dùng thực lực của hắn, không phải đối thủ của Diệp Thần, nhưng mà đối mặt Thượng Cổ Thần Vật sắp tới tay, hắn lại ở đâu chịu buông tha cho! Lúc này hắn quay đầu đuổi bắt những thứ khác cũng đã quá muộn, trước ngăn chặn Diệp Thần nói sau!

- Cút ngay cho ta!

Thần Tôn cường giả kia đối với Diệp Thần lại không có tâm mang sợ hãi chút nào, từng đạo quyền kình oanh hướng Diệp Thần.

- Ta không chơi với các ngươi!

Chứng kiến Thần Tôn cường giả kia quyền kình oanh kích tới, Diệp Thần nhanh chóng thu hồi Chấn Thiên Đỉnh, mấy cái Bôn Lôi Thiểm, tránh thoát Thần Tôn cường giả kia công kích, so với Ngân Lang Yêu Vương cùng Thần Tôn cường giả kia nhanh hơn một ít, nhanh chóng truy hướng đạo lưu quang kia.

Ngân Lang Yêu Vương cùng Thần Tôn cường giả kia đều không nghĩ tới, Diệp Thần quay người bỏ chạy, tốc độ lại nhanh như vậy, ời điểm muốn đuổi theo th, đã là so với Diệp Thần chậm một bước.

Diệp Thần thò tay đem đạo lưu quang kia chộp trong tay, phát hiện lại là một khối kiếm thể tàn phiến, ước chừng chỉ lớn bằng lòng bài tay, kiếm thể tàn phiến này toàn thân huyết hồng, thoạt nhìn giống như là một đoàn hỏa diễm, thượng diện còn có một độ ấm nóng rực.

Nguyên lai cái Thượng Cổ Thần Vật này là một thanh kiếm, bất quá thanh kiếm nầy tựa hồ là chia làm sáu phần!

- Đừng chạy, đưa ta Thần Vật!

Thần Tôn cường giả kia còn có Ngân Lang Yêu Vương chứng kiến đồ vật rơi vào trong tay Diệp Thần, mặt đều hiện vẻ lo lắng, truy hướng Diệp Thần.

- Thứ này thuộc về ta?

Diệp Thần cười nhạt một tiếng, thi triển Bôn Lôi Thiểm, sưu sưu sưu, nhanh chóng biến mất ở xa xa.

Thần Tôn cường giả kia cùng Ngân Lang Yêu Vương khởi hành muốn đuổi theo, phát hiện Diệp Thần qua trong giây lát đã chạy ra rất xa, Ngân Lang Yêu Vương hồn niệm ngưng hóa cự lang, muốn đuổi kịp, lại thấy Kim Giáp binh sĩ phía trước lăng không mà đứng, nhìn chằm chằm, Ngân Lang Yêu Vương chỉ có thể buông tha.

- Tiểu tử kia quả thực đáng hận!

Trong nội tâm Ngân Lang Yêu Vương nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải đối với thực lực của Diệp Thần có chỗ kiêng kị, sợ hãi tồn tại đại năng sau lưng Diệp Thần, Lang Vương điện đã sớm cùng Diệp Thần Tinh Điện làm lên.

Thần Tôn cường giả kia thấy Diệp Thần thoát được nhanh chóng như thế, chỉ có thể tự nhận không may, âm thầm nhớ kỹ khuôn mặt Diệp Thần, ít nhất xác định, ở bên trong sáu kiện đồ vật kia, có một kiện ở trong tay Diệp Thần!

Diệp Thần hướng một chỗ trong đó đuổi theo, chỉ thấy Nhất Khối, Tiểu Dực cùng Kim Dương điêu cũng phi tốc chạy tới.

- Các ngươi như thế nào?

Diệp Thần mở miệng hỏi.

- Lão đại, chúng ta cướp đến tay rồi, thế nhưng mà thứ này giống như chỉ là một đoạn kiếm thể đứt gãy.

Nhất Khối lấy ra một đoạn kiếm thể tàn phiến màu đỏ như máu nói.

Nhất Khối là Yêu Vương đỉnh phong, cộng thêm Tiểu Dực cùng Kim Dương điêu, đối phó hai ba Yêu Vương là không có vấn đề gì, cho nên cũng nhẹ nhõm cướp đoạt đến tay.

- Mặc kệ hữu dụng hay không, thứ này cũng không đơn giản!

Diệp Thần từ trong tay Nhất Khối tiếp nhận kiếm thể tàn phiến, thần hồn hướng địa phương khác truy tìm đi, phát hiện có ít người sau khi chiếm kiếm thể tàn phiến, đã nhanh chóng bỏ trốn, muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp rồi, trong đó một mảnh kiếm thể tàn phiến, bị Lang Vương điện lấy được, những kiếm thể tàn phiến khác rốt cuộc là đi về phía nào, Diệp Thần cũng không biết.

Diệp Thần xem hai đoạn kiếm thể tàn phiến trong tay, im lặng một lát nói:

- Đi, chúng ta trở về!

Bốn thân ảnh ở trên bầu trời vượt qua, biến mất ở phía chân trời.

- Sư gia, kiếm thể tàn phiến này, đến cùng có lai lịch ra sao?

Diệp Thần hỏi, thời điểm kiếm này xuất thế động tĩnh cực lớn, có thể tưởng tượng thứ này tuyệt đối không đơn giản, đáng tiếc chỉ lấy được hai khối trong đó, nếu lấy được toàn bộ sáu khối, có phải có thể gom góp một thanh lợi kiếm hay không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play