Tà Kiếm mặt bị tức thành màu đỏ tía, phẫn nộ gào thét:

- Mập mạp chết bầm, sắp chết đến nơi còn dám kiêu ngạo như vậy, ta muốn giết ngươi!

Tà Kiếm thả người bay lên, Cự Kiếm trong tay hóa thành một đạo kiếm ảnh thật lớn, hướng Nhiếp Thanh Vân chém xuống.

- Má ơi!

Nhiếp Thanh Vân biết rõ, thực lực của mình quả quyết không phải đối thủ của Tà Kiếm, nếu không phải ỷ có Diệp Thần làm chỗ dựa. Quả quyết không dám nói ra lời nói chọc giận Tà Kiếm, thật muốn đánh, hắn chỉ có phần trốn chạy để khỏi chết. Thân thể mập mạp trong nháy mắt liền lướt đi hơn 10m, thân thể đạt 200~300 cân kia tuy mập mạp, nhưng mà tốc độ chạy lại không chậm, một bên chạy, một bên ngoài miệng vẫn là không lưu khẩu đức.

- Cháu trai, ngươi nói không lại Nhiếp gia gia ta, liền muốn động thủ ah!

- Quân tử dùng tài hùng biện không động thủ!

- Ngươi lại truy ta, Nhiếp gia gia ta thực đi tiểu rồi!

Nhiếp Thanh Vân liên tục trốn tránh, mặc dù chỉ là Thiên Tôn đỉnh phong, thực lực so với Tà Kiếm chênh lệch đi một tí, nhưng mà thân pháp của Nhiếp Thanh Vân, lại rất linh xảo, lập tức đem Tà Kiếm kéo ra một khoảng cách rất dài.

- Mập mạp chết bầm, có gan đừng chạy!

Tà Kiếm tức giận không thôi, gắt gao truy ở đằng sau Nhiếp Thanh Vân.

- Cháu trai, có gan đừng đuổi!

Nhiếp Thanh Vân lập tức cãi lại nói.

- Răng nanh khéo mồm khéo miệng, ta muốn chặt ngươi!

Tà Kiếm sắp bị tức nổ phổi, "oanh" một tiếng, chém ra một đạo kiếm khí, thẳng kích Nhiếp Thanh Vân.

Nhiếp Thanh Vân cảm giác được sau lưng một đạo Huyền Khí lăng lệ ác liệt chém tới, lại càng hoảng sợ, tranh thủ thời gian hướng bên cạnh né đi ra ngoài, "Hô" một tiếng, đạo kiếm khí kia dán ngực Nhiếp Thanh Vân sát qua, ngực quần áo lập tức bị kình phong xé rách, chỉ kém một ít có thể chém xuống hơn mười cân thịt mỡ.

Nhiếp Thanh Vân ngược lại hút một hơi khí lạnh, chỉ kém một ít ah, trong nội tâm lo lắng vạn phần, Yêu Vương điện hạ như thế nào còn không có xuất hiện ah, hẳn đây là Yêu Vương điện hạ khảo nghiệm thủ hạ hay sao?

- Cháu trai, động tác của ngươi còn chưa đủ nhanh ah, đều là Nhiếp gia gia ta giáo không tốt!

Nhiếp Thanh Vân tuy sợ đến phải chết, biết rõ mình đánh không lại Tà Kiếm, nhưng ngoài miệng y nguyên càng không ngừng nói các loại lời nói k1ch thích Tà Kiếm.

Tà Kiếm tức giận đến oa oa kêu to, nhưng mà hắn bình thường ít nói, dáng vẻ Nhiếp Thanh Vân răng nanh lỵ răng như vậy, già mà không kính, chỉ có thể ngoài miệng càng không ngừng mắng,chửi mập mạp chết bầm, một bên không ngừng đuổi theo Nhiếp Thanh Vân đánh.

Rầm rầm rầm!!!

Từng đạo kiếm khí chém rụng, trên mặt đất bị oanh ra đạo đạo vết kiếm dữ tợn.

Nhiếp Thanh Vân cực kỳ nguy hiểm, có nhiều lần thiếu chút nữa bị chém thành hai khúc, dọa ra một thân mồ hôi lạnh, nhưng ngoài miệng y nguyên lải nhải, Nhiếp Thanh Vân bình thường ở trong tông, xem như người hơi nhiều lời, nhưng sau khi thấy Diệp Thần, bị thân phận Yêu Vương của Diệp Thần dọa sợ, mỗi lần ở trước mặt Diệp Thần, đều là sợ hãi rụt rè không dám nói lời nào, nhưng mà hiện tại, cùng Tà Kiếm mắng lên, liền các loại th ô tục đều ra. Biết rõ đánh không lại, dứt khoát đừng đánh, vừa chạy vừa mắng.

- Năm đó ta và nãi nãi ngươi, làm sao lại sinh ra ba của ngươi, ba của ngươi như thế nào không có đem ngươi cái ranh con này bắn trên tường!

Nhiếp Thanh Vân trượt rất nhanh, nói chuyện cũng nhanh, kiếm khí Tà Kiếm bổ tới, Nhiếp Thanh Vân càng khẩn trương, tốc độ nói chuyện lại càng nhanh, như bắn liên hồi.

Nếu như một người có thể bị lời nói mắng chết, Tà Kiếm chỉ sợ đã bị chết một ngàn lần rồi.

- Ah! Tức chết ta rồi!

Tà Kiếm quả thực thất khiếu bốc khói, hết lần này tới lần khác tuy Huyền Khí của hắn cường hoành, nhưng Nhiếp Thanh Vân mập mạp này chạy trốn nhanh hơn, mỗi lần đều là kém một ít, vẫn là bị Nhiếp Thanh Vân trốn đi qua. Cái này cùng hắn bị Nhiếp Thanh Vân k1ch thích đến thực lực phát huy thất thường cũng rất có quan hệ, mỗi lần hắn muốn tỉnh táo lại, Nhiếp Thanh Vân luôn có thể tìm được một câu th ô tục mới, làm hắn vừa mới tỉnh táo lại lập tức không bình tĩnh rồi.

Nhiếp Thanh Vân không ngừng chạy như điên, trái tim giống như là dây cung bị kéo căng, phảng phất sau một khắc sẽ bị đứt đoạn rồi.

- Yêu Vương điện hạ ngươi như thế nào còn không hiện ra, không xuất hiện nữa ta sẽ bị chém thành hai khúc rồi!

Nhiếp Thanh Vân phiền muộn hò hét, lúc này, lực lượng súc tích trong cơ thể hắn điên cuồng tuôn ra, lúc trước ăn hết Tử Kim thần đan các loại đan dược, tựa hồ cũng ở thời khắc này bị thúc dục dược hiệu, chỉ nghe đan điền oanh một tiếng, khí thế trên người Nhiếp Thanh Vân bỗng nhiên kéo lên, tốc độ chạy trốn dưới chân lập tức nhanh mấy phần.

Huyền Tôn sơ kỳ, ta rõ ràng lên cấp, là Huyền Tôn sơ kỳ!

Nhiếp Thanh Vân một bên vẫn còn chạy như điên, tránh né Tà Kiếm công kích, một bên trong nội tâm hưng phấn hò hét, không nghĩ tới ở trước mắt gấp gáp, rõ ràng thúc dục mình tấn giai!

Ta hiểu được!

Ta hiểu được, nhất định là điện hạ!

Yêu Vương điện hạ sở dĩ đến bây giờ còn không có ra tay, nhất định là dự liệu được ta sắp tấn giai, muốn để cho cháu trai đằng sau kia thúc dục ta tấn giai!

Cảm tạ điện hạ, ca ngợi điện hạ!

Ân tình của Điện hạ đối với ta, như là cha mẹ tái tạo! Lúc này Nhiếp Thanh Vân hận không thể lập tức chạy đến bên người Diệp Thần, quỳ xuống đến hôn ngón chân Diệp Thần!

Đã bao nhiêu năm, hắn một mực dừng lại ở Thiên Tôn cấp không có tấn giai, hôm nay một khi tấn giai, làm cho Nhiếp Thanh Vân mừng rỡ như điên, hắn đem hết thảy ân đức tất cả đều quy kết đến trên người Diệp Thần.

Nhiếp Thanh Vân ta há có thể cho điện hạ mất mặt! Nhiếp Thanh Vân tay phải khẽ động, từ bên trong Túi Càn Khôn rút ra một thanh Tam phẩm Linh Bảo trường kiếm, đột nhiên quay người, hướng Tà Kiếm đánh tới.

- Tà Kiếm cháu trai, ăn Nhiếp gia gia ngươi một kiếm!

Nhiếp Thanh Vân cảm giác trong cơ thể biến hóa, đảm lượng thoáng cái lên đây, tuy vừa mới tiến vào Huyền Tôn sơ kỳ, đối với lực lượng vận dụng còn không thuần thục, nhưng hắn tin tưởng vững chắc, Diệp Thần sẽ ở bên cạnh chú ý hắn, không thể ném đi thể diện của Yêu Vương điện hạ!

Bành bành bành!!!

Kình khí lưu bắn bay múa, mọi người đã là đánh thành một đoàn, tràng diện cực kỳ hỗn loạn, những người Nam Man quốc cùng Hỏa Tà Tông kia như thế nào cũng nghĩ không thông, vì cái gì bên Tây Võ Đế Quốc này, đột nhiên nhiều hơn hai Huyền Tôn sơ kỳ cao thủ, làm cho chiến cuộc vốn là phần thắng nắm chắc, nhưng lại nhiều thêm vài phần lo lắng.

Thần hồn Diệp Thần đã hướng bên này kéo dài đi qua, ý niệm khẽ động, Kim Dương điêu bay lên không trung, hướng những Nam Man quốc Địa Tôn cao thủ kia đáp xuống, Phốc Phốc Phốc, lần lượt Nam Man quốc Địa Tôn cao thủ đã bị chết ở dưới móng vuốt sắc bén của Kim Dương điêu.

- Trước hết giết con đại điêu kia!

Một Nam Man quốc Thiên Tôn cao thủ la lớn, Huyền Khí nổ b ắn ra, bành bành bành, mấy chục Tây Võ Đế Quốc Vũ Lâm Kim Giáp kêu thảm, toàn thân bị đánh rách tả tơi, bay ngược mà ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play