Edit: Ry

Hồng Quả Quả quay đầu nói với hai người kia: “Mở rương đi rồi còn ra phó bản.”

Đúng lúc đạo sĩ đứng trước cái rương: “Sẽ không ra boss rớt cấp đâu nhỉ?”

Hồng Quả Quả thản nhiên đi tới: “Không sợ đâu, mặc dù rương này hay ra đồ rác nhưng thỉnh thoảng cũng có vật liệu tốt. Triệu hoán sư mở không? Có khi cái này lại ra Gỗ Trường Thanh.”

Túc Mạc thoáng dời mắt, Hồng Quả Quả đang lấy lòng cậu.

Ngoài mặt cậu không tỏ vẻ gì, giọng điệu cũng rất tự nhiên: “Cứ thế mở à?”

Kiếm sĩ vung tay lên: “Đại lão, anh mở thoải mái đi.”

Rương này cao ngang đầu gối, thiết kế cũng rất cổ điển. Túc Mạc vừa nhấc nắp lên, trước mắt xuất hiện một luồng sáng màu đỏ, ở trong phó bản lấy trắng đen làm chủ đạo thì vô cùng chói mắt.

[Chúc mừng người chơi đã tìm ra Thần Bảo Hộ [Hồn Đá Tảng]]

Túc Mạc tròn mắt.

Kiếm sĩ: “…”

Hồng Quả Quả: “… Cái đệt!”

Em gái đạo sĩ thì ngây ra tại chỗ, nhìn ánh sáng đỏ kia hóa thành một con quái khổng lồ hình tảng đá, sừng sững trên chỗ cao: “Oa, bọn mình tìm được boss ẩn thì phải! Ra Thần Bảo Hộ kìa!!”

Hồng Quả Quả: “Thôi xong.”

Túc Mạc không hiểu: “Hửm?”

Đạo sĩ: “Hả??”

Kiếm sĩ hốt hoảng lùi ra sau: “Em gái, Thần Bảo Hộ cái củ cải ấy, của nợ này là boss rớt cấp trong truyền thuyết đó!!”

Boss Thần Bảo Hộ, ở Thiên Hoàn còn được mệnh danh là boss rớt cấp.

Thiên Hoàn lấy boss trong phó bản làm nguyên mẫu rồi tạo ra một loại boss đặc biệt khác, nên boss Thần Bảo Hộ này kế thừa kĩ năng của boss phó bản, nhưng tất cả chỉ số của nó tăng thêm 120% so với bản gốc. Tóm lại, khó đánh, chết còn tụt cấp, có thể nói là ác mộng của người chơi bình thường.

Túc Mạc ngửa đầu nhìn con quái vật to gấp mấy boss cũ, không nói những cái khác, chỉ ngoại hình của nó đã ngầu hơn bản gốc gấp bội, còn lập lòe ánh đỏ, sắc điệu nổi bần bật trong bối cảnh đen trắng này.

Kiếm sĩ nói: “Thôi xong, thế là hết, bốn người thì đánh kiểu gì!”

“Lạc quan lên.” Sắc mặt Hồng Quả Quả cũng hơi tệ: “Tối đa cũng chỉ tụt 2 cấp thôi, cùng lắm thì chết 2 lần rồi ra ngoài.”

Em gái đạo sĩ nghi hoặc hỏi: “Em tưởng nãy mọi người bảo không đánh thắng sẽ không được thả ra mà?”

“Cũng không phải là thế, nếu vậy thì sẽ có người chơi vĩnh viễn ở lại phó bản mất.” Kiếm sĩ giải thích: “Loại boss này bắt buộc phải đánh, nếu đánh không lại, số lần tử vong đạt tới 2 lần thì sẽ bị đuổi ra. Mà cơ chế của boss rớt cấp tính theo số lần chứ không phải tỉ lệ phần trăm kinh nghiệm, chết một lần trừ một cấp, thế nên ban nãy anh mới bảo em là chỉ có đánh hoặc tụt hai cấp.”

Bị giết ở ngoài thành thì chết một lần sẽ mất phần trăm kinh nghiệm nhất định, trước mắt là 30% kinh nghiệm của bậc hiện tại.

Nhưng cơ chế của Thần Bảo Hộ trong phó bản cực kì ngang ngược, chết một lần trừ một cấp. Phó bản cao cấp còn thường xuyên xuất hiện Thần Bảo Hộ, một đoàn người chết hai lần chui ra, hôm sau lại bước trên con đường cày cấp.

Túc Mạc nghe vậy hỏi: “Boss này có phần thưởng gì không?”

“Có chứ. Điều kiện tiên quyết là bọn mình phải đánh chết được nó đã. Vả lại phần thưởng là ngẫu nhiên, phó bản cấp thấp có tỉ lệ ra rác rất lớn.” Hồng Quả Quả: “Theo số liệu chính thức, xác suất để mở được loại boss này là 0.1%, mà Thiên Hoàn mở server mấy tháng nay cũng chưa thấy người chơi nào mở được boss rớt cấp ở phó bản Sơn Thủy Họa. Tôi còn cầm nguyên cây may mắn này, tỉ lệ chúng ta mở được boss này hẳn phải thấp hơn 0.1%, quá bất hợp lí, bốn người mà còn mở ra Thần Bảo Hộ.”

Tóm lại, đây là một con boss tốn công tốn sức mà kết quả lại không khả quan.

Nói xong một tràng, trong đội bốn người thì hết ba người bi quan.

Khổ sở cày nửa ngày mới lên được một cấp, kết quả chết trong phó bản lại về thời kì trước giải phóng, ai mà chịu cho nổi.

“Thử một chút xem, ngu sao không đánh, triệu hoán sư tiếp tục tank nhé.” Hồng Quả Quả quyết định giãy giụa một chút: “Momo, cậu thấy thế ổn không?”

Túc Mạc đột nhiên bị gọi tên, tay đang hoạt động trên giao diện hệ thống khựng lại: “Tôi chưa đánh Hồn Đá Tảng bao giờ.”

Kiếm sĩ ngắt lời: “Bọn em cũng đã đánh bao giờ đâu, vừa rồi đại lão kite* tốt thế còn gì, tất cả trông cậy vào anh!”

*Kite là thuật ngữ game ám chỉ việc giữ khoảng cách với đối thủ không để cho họ tiếp cận mình, hay còn nói là chơi thả diều.

Túc Mạc gật đầu: “Vậy chờ chút, tôi đổi hai món trang bị mới.”

Mặc hai trang bị vừa kiếm được, hẳn là lúc đánh sẽ thuận lợi hơn chút. Cậu đổi trang bị xong, đột nhiên nhớ ra một chuyện, nhìn sang Đạo sĩ bên cạnh: “À đúng rồi, cậu vừa bảo plug-in là plug-in gì thế?”

Đạo sĩ: “Hả? Ý anh là plug-in nhắc nhở sát thương ấy ạ?”

Túc Mạc cũng không hiểu plug-in đó là gì, nói thẳng: “Cái cậu đang dùng ấy.”

Em gái đạo sĩ hiểu ngay: “À nó là plug-in hỗ trợ đánh phó bản, anh phải tải về mới được. Trong hệ thống có một đống plug-in đề cử đó, sư phụ em bảo tải hết về là được, sau này có thể sẽ cần dùng đến.”

“Ừ.” Túc Mạc thuận theo nhắc nhở của cô tìm được vị trí plug-in: “Cảm ơn cậu.”

Đạo sĩ nơm nớp lo sợ vì được chú ý: “Đừng khách sáo!”

Kiếm sĩ: “?”

Hồng Quả Quả trợn tròn, thốt ra: “Á đù, từ từ đã người anh em, vừa rồi cậu đánh quái mà không có dùng plug-in? Vãi thật, thế sao cậu tránh được chiêu vậy?”

“Trước khi thả ulti boss sẽ có dòng nhắc nhở trạng thái và hướng mặt cùng với động tác mà.” Túc Mạc nhìn những plug-in khác, cuối cùng tải cái nhắc nhở sát thương trước, tiện tay đóng giao diện hệ thống: “Tôi nhìn cái đó mà tránh thôi.”

Hồng Quả Quả sửng sốt: “Lúc tank cũng thế?”

Túc Mạc: “Kĩ năng của boss có phạm vi, phạm vi dao động của dấu mực dưới chân nó và phạm vi kĩ năng thường giống nhau, cẩn thận quan sát thì cũng không khó đoán.”

Hồng Quả Quả: “… Vậy chiêu ngắt skill boss ở cuối đó.”

“Trước đó tôi thấy kiếm sĩ có một kĩ năng ngắt chiêu nên thử dùng Cô Lang làm choáng nó xem, chắc thất bại chừng 5-6 lần gì đó, lần cuối thì thành công.” Túc Mạc nghi hoặc nhìn bọn họ: “Sao? Có vấn đề gì à?”

Kiếm sĩ cảm thấy chân lâng lâng: “Không, em tin anh thật sự là tân thủ.”

Túc Mạc nhìn mấy người kia, cứ cảm thấy người chơi game thực tế ảo có vẻ sợ ngược sợ xuôi. Cậu chuẩn bị xong, nhìn sang Hồng Quả Quả, chỉ vào con quái vật khổng lồ: “Vừa rồi cậu bảo là kĩ năng của boss Thần Bảo Hộ sẽ kế thừa kĩ năng của boss gốc đúng không? Phạm vi kĩ năng có thay đổi không?”

“Không.” Hồng Quả Quả hoàn hồn: “Nó đánh đau hơn thôi nhưng phạm vi vẫn vậy.”

Túc Mạc gật đầu: “Vậy có muốn thử cách của tôi không?”

Hồng Quả Quả: “Cách gì?”

Túc Mạc thả Thỏ Linh Tâm ra, duỗi người một chút, nhìn vào mini map* rồi nói: “Tọa độ hẳn là Tây 1030, Nam 140, chắc lệch 5-10 độ gì đó, các cậu thử đứng đó đánh xem.”

*Mini map là cái bản đồ nhỏ hiện tọa độ thường nằm ở góc trên bên phải trong game ấy

Kiếm sĩ và đạo sĩ chết sững tại chỗ.

Túc Mạc: “Có vấn đề gì à?”

Hồng Quả Quả: “… Không.”

Sắc mặt y hết sức phức tạp, nhìn tọa độ trên bản đồ: “Cậu đợi chút, bọn tôi cần xem tọa độ.”

[Hệ thống] Người chơi Hồng Quả Quả số 14, Sóng Chi Sĩ, Yêu anh không phải ngày một ngày hai, Momo đánh thức Thần Bảo Hộ trong Sơn Thủy Họa, [Hồn Đá Tảng] giáng lâm kì cảnh Sơn Thủy Họa.

[Thế giới] Lãng tử không quay đầu: Thần Bảo Hộ của Sơn Thủy Họa??

[Thế giới] Mây đen gió lớn: Xui thế.

[Thế giới] Tiểu Lỵ Lỵ thông minh: Ủa khoan? Đánh thức Thần Bảo Hộ làm gì có thông báo.

[Thế giới] Ranh con rất là nghịch: Lần đầu mở ra sẽ có thông báo, hình như đây là lần đầu tìm thấy Thần Bảo Hộ ở Sơn Thủy Họa.

Trong phó bản, Túc Mạc thử sờ kĩ năng Cung Vạn Tượng, nhắc nhở kỹ năng lập tức lóe lên.

[Ngài đã sử dụng Cung Vạn Tượng, nhận được điểm thuộc tính [may mắn], hiệu lực 24 giờ.]

Biết mà, cậu không nên ôm hi vọng với cái kĩ năng này.

Ba người điều chỉnh xong tọa độ, đứng ở chỗ mà Momo chỉ, hơi hốt hoảng nhìn người đang đứng dưới chân boss. Kiếm sĩ rất là rầu rĩ: “Tôi đứng đây không đánh được, ngoài tầm phạm vi kĩ năng của tôi rồi.”

Đạo sĩ: “Em ở đây là vừa chuẩn, đi thêm một hai bước là ngoài tầm.”

Hồng Quả Quả nhìn kĩ năng trị liệu sáng lên trên thanh kĩ năng, lại nhìn phạm vi mà plug-in khoanh vùng. Vị trí này vừa hay là khoảng cách tối đa có thể trị liệu, không thể trùng hợp như vậy được, cậu ta tính làm gì vậy?

Một lát sau, triệu hoán sư đứng dưới chân boss rút cần câu ra.

Thỏ Linh Tâm phi tới bắt đầu. Kỹ năng sát thương của Hồn Đá Tảng mạnh hơn boss trước nhiều, mở đầu đã một chiêu ulti đánh cho Thỏ Linh Tâm còn nửa máu, triệu hoán sư lại không hề hoảng loạn gọi Cô Lang và Phong Ưng ra, dùng tiết tấu chiến đấu như ban nãy, lần lượt khống chế boss.

Đạo sĩ nói: “Chiêu ulti vừa rồi hình như em không mất máu.”

Kiếm sĩ: “Anh cũng không.”

Hồng Quả Quả liếc nhìn hai người, y mất máu, vừa rồi để buff máu cho triệu hoán sư y đã tiến về phía trước một bước. Tọa độ của vị trí này nằm ở khu vực rất vắng, gần như chặt đứt hoàn toàn khả năng chiến đấu của các nghề cận chiến, nhưng lại bảo vệ được DPS tầm xa một cách tối ưu. Ban nãy đánh boss, y đã để ý triệu hoán sư vẫn luôn quanh quẩn ở bên này, cứ nghĩ là cậu ta sợ chết nên mới chạy xa, giờ nhớ lại thì có lẽ từ lúc đó triệu hoán sư đã chú ý tới vấn đề này.

Nếu như tanker kéo được boss xoay mặt về đúng phía, nơi này sẽ thành điểm mù kĩ năng của nó.

Máu của Hồn Đá Tảng liên tục tụt xuống, tuy đánh rất chậm, nhưng lại ổn định chưa từng có.

Mặc dù lượng máu của triệu hoán sư vẫn luôn chỉ có một dúm, nhưng kĩ năng choáng có tỉ lệ ngắt skill boss cao tới 70%, cộng thêm cậu ta vẫn luôn kéo mặt boss quay về hướng ngược lại, Hồng Quả Quả gần như chỉ cần heal cho mình cậu, áp lực trị liệu cực thấp.

Triệu hoán sư này thật linh hoạt, cũng rất mạnh.

Hồng Quả Quả chơi hệ Trị Liệu của Ngự Linh Cư từ đó đến giờ, đây là lần đầu tiên gặp một triệu hoán sư đặc biệt như vậy.

Máu của Hồn Đá Tảng xuống 50%, kích hoạt ulti giết người trong nháy mắt.

“Cẩn thận!” Hồng Quả Quả không nhịn được kêu lên.

Triệu hoán sư bước nhanh về phía trước, đi thẳng qua trung tâm skill ulti của boss, thanh máu chỉ còn 2%. Hồng Quả Quả hết cả hồn, tưởng là triệu hoán sư sẽ đứt, không ngờ cậu ta lại tránh được.

“Trị liệu cho tôi.” Túc Mạc nói: “Bọn mình qua được, đừng hoảng.”

Hồng Quả Quả bình tĩnh lại, heal càng thêm chắc tay.

Cuối cùng, sau khoảng 20 phút mài boss, triệu hoán sư đứng với thanh máu 1%, còn boss Hồn Đá Tảng thì ngã xuống.

Em gái đạo sĩ sững sờ: “Qua rồi? Đơn giản vậy sao?”

Kiếm sĩ lại càng mờ mịt: “Mấy người mạnh thật đấy, tôi có mỗi một chiêu đánh tầm xa, không ngờ như vậy cũng qua được.”

Túc Mạc đứng tại chỗ, khẽ thở dốc. Cậu chơi Thiên Hoàn nhiều ngày như vậy, đây lại là lần đầu tiên tập trung cao độ đánh một con quái. Cái này hoàn toàn không thể so với game quang não mà cậu thường chơi, cậu phải điều động cả cơ thể và ý thức. Trong kí ức của Túc Mạc, đã rất nhiều năm cậu không vận động kịch liệt như thế này.

Do vấn đề thể chất, từ xưa đến giờ Túc Mạc vô duyên với các loại vận động mạnh, thậm chí bình thường tập thể dục rèn luyện sức khỏe cũng chỉ được thực hiện các bài tập nhẹ nhàng. Nhưng giờ phút này, tinh thần cậu vô cùng phấn chấn, vận động cường độ cao hoàn toàn không mang lại gánh nặng cho cơ thể. Khi boss ngã xuống, cậu còn thấy nhẹ nhõm vì đã thành công.

Không mệt, không uể oải, có một loại cảm giác run rẩy rất khó tả cậu chưa từng trải nghiệm.

Hóa ra đây là cảm giác chơi game thực tế ảo sao… Túc Mạc hơi xòe tay, cậu có chút thích cảm giác này.

“Đại lão!” Tiếng em gái đạo sĩ đột nhiên vang lên: “Anh mau qua đây mở rương đi!”

Túc Mạc hoàn hồn, có bọn họ nhắc nhở cậu mới phát hiện trong túi có thêm hai cái rương.

Hồng Quả Quả: “Đây là thưởng chiến thắng Hồn Đá Tảng của Sơn Thủy Họa, ngoài phần thưởng bình thường thì còn có một cái thưởng cho đội đầu tiên đánh bại nó nữa.”

Túc Mạc mở rương, hệ thống bắn ra nhắc nhở.

[Chúc mừng ngài nhận được [Gỗ Trường Thanh][Nước Long Tuyền][Nước Linh Hoa][Lưới bắt thú sơ cấp]]

[Chúc mừng ngài là người đầu tiên đánh bại Hồn Đá Tảng, nhận được phần thưởng đặc biệt [Trái tim Phi Độc]]

Cậu hơi bất ngờ, có vẻ như kĩ năng Cung Vạn Tượng này cũng không hẳn là vô dụng.

“Phần thưởng cho nhóm đầu tiên ngon vậy! Thế mà tôi nhận được một cái lưới bắt thú cao cấp!” Kiếm sĩ nói.

Em gái đạo sĩ cũng hưng phấn: “Em nhận được một món vũ khí màu tím, cấp 40 mới dùng được, nhưng thuộc tính thật sự rất tốt. Đại lão nhận được gì vậy?”

“Một cái đạo cụ, đọc không hiểu.” Túc Mạc gửi [Trái tim Phi Độc] lên kênh chat, đạo cụ này không có bất cứ miêu tả nào, còn bị cấm giao dịch, khiến mọi người rất khó hiểu.

Kiếm sĩ gãi đầu: “Cái này là đồ quý hiếm á, giữ lại đi.”

“Ừ.” Túc Mạc đã vừa lòng, chí ít kiếm được đạo cụ đặc biệt để nâng kĩ năng cho Thỏ Linh Tâm, đỡ được không ít tiền.

Lúc này, Hồng Quả Quả đứng cách đó khá xa giữ im lặng. Y nhân lúc mọi người không chú ý, vọt tới chỗ NPC truyền tống ra khỏi phó bản, nháy mắt sau đã biến mất, chức đội trưởng lập tức chuyển sang cho đạo sĩ.

Đạo sĩ thấy thế: “Ơ? Trong túi còn một ít đạo cụ chưa chia này, sao đội trưởng đi mất rồi?”

Túc Mạc cất đạo cụ của mình đi, nhìn sang hai vị đồng đội vẫn còn đang ngơ ngác: “À, cậu ta lấy hai cái đạo cụ đặc thù rồi, chắc là định ôm tiền bỏ trốn?”

Kiếm sĩ: “????”

Bên ngoài phó bản, Hồng Quả Quả đang đầy phấn khởi chạy trốn. Phó bản khiêu chiến cấp thấp Sơn Thủy Họa lại ra được Thần Bảo Hộ, còn là lần đầu chiến thắng, cộng với vật liệu trước đó, chuyến này y lời ba bốn trăm vàng.

Lời vãi luôn ấy!!

Lúc này bên ngoài phó bản chỉ có năm sáu người, Hồng Quả Quả chạy ra gốc cây trước cửa, định truyền tống về thành, nhưng chưa kịp đứng vững đã có một lá bùa bay tới, một tên đạo sĩ không biết chui từ đâu ra cho y một bùa định thân.

“Khống chế nó, đừng cho nó chạy!”

“Cái đmm luôn, dám đá bố mày ra khỏi đội, đúng là chán sống rồi.”

Hồng Quả Quả quay sang, thấy một tên chiến sĩ trông khá quen đứng cách cửa phó bản không xa, trên đầu là ID “Không Rời Không Bỏ”, chính là cái tên chiến sĩ ăn hại bị y đá ra ngoài.

“…” Gì mà ghim ghê vậy ba, mong manh thế á? Thế mà còn đứng canh ở cửa phó bản!

Bên cạnh chiến sĩ còn có mấy người khác, trong đó có một kiếm sĩ cấp khá cao, thêm cả con dấu màu vàng siêu nổi kia, là người của bang Chúc Thiên. Kiếm sĩ thấy vậy cười khẩy: “Thì giết nó đi, đúng lúc anh mày đang cáu, giết nó tụt mấy cấp rồi tính tiếp.”

“Nó ở trong đội thắng Quái Đá Tảng lần đầu, chắc chắn trên người có vật liệu, đánh rớt hết ra cho tao.”

“Ngon quá luôn, đừng cho nó chạy.”

Hồng Quả Quả: “…”

Cái đệt mợ, thằng chiến sĩ này lại quen với người bên bang Chúc Thiên.

“Anh, nó chạy rồi!” Chiến sĩ thấy Hồng Quả Quả giải trừ khống chế bỏ chạy.

“Đuổi theo!”

Hồng Quả Quả cùng đường, chỉ có thể chạy vào lại phó bản Sơn Thủy Họa. Nhưng y vừa chạy được mấy bước đã thấy ba người kia truyền tống từ trong ra. Thấy vị Triệu hoán sư kia, Hồng Quả Quả vội kêu: “Cứu… Cứu mạng áaaaaa!!!”

Túc Mạc nghe thấy tiếng hét thì hơi nhìn sang, thấy Hồng Quả Quả lao như bay tới, có chút bất ngờ: “Cậu ta bị mù đường à? Chạy trốn mà cũng lạc?”

Em gái đạo sĩ nhỏ nhẹ nói: “Đại lão, hình như em nghe thấy anh ấy kêu cứu mạng.”

Tác giả có lời muốn nói:

Túc Mạc: À, không muốn cứu cho lắm.

____________________

Tác giả giải thích vụ plug-in mà tui lười edit nên tui giải thích lại theo ý hiểu nhé.

Tức là ban đầu giao diện game/trong tầm mắt người chơi không có bất cứ nhắc nhở nào hết, nó như tầm mắt mình ngoài đời thôi, chắc có mấy cái icon nhỏ nhỏ ở góc kiểu bạn bè, túi, khung chat…

Nhưng vào phó bản thì đôi khi mình cần phải có mấy cái bảng thống kê sát thương, tank, heal, vân vân để biết tình hình trong phó bản cho có đối sách phù hợp (ví dụ coi có thiếu sát thương không chẳng hạn, nhất là với các boss tính thời gian, không đủ DPS là tạch), hay các loại nhắc nhở thời gian kĩ năng boss, kiểu bao nhiêu giây nữa boss điên cuồng. Hay thậm chí là lúc mọi người nhấn giữ kĩ năng sẽ thấy các vòng xanh biểu hiện phạm vi của chiêu, hay vòng đỏ biểu thị phạm vi chiêu của boss. Những cái đó đó, theo thiết lập của tác giả thì game thực tế ảo không có, nhưng hệ thống game sẽ đề cử các app bên ngoài nếu người chơi cần trợ giúp, và đó chính là plug-in.

Ngoài ra thì giải thích chút cho các bạn không mấy quen thuộc với game:

– Tank/Tanker: Các nghề có máu dày, phòng thủ cao, có nhiều kĩ năng bảo vệ đồng đội và bản thân, thường có các loại chiêu thức như trào phúng, chọc giận (tùy cách gọi) khiến các nhân vật này thu hút nhiều thù hận của boss/quái hơn các nghề bình thường, như kiểu khóa mục tiêu khiến boss không thể đánh ai khác ngoài mình trừ khi dùng kĩ năng đánh lan, có thể áp dụng với kẻ địch là người chơi. Như trong game Thiên Hoàn này thì nghề đó là Chiến Sĩ.

– Heal/Healer: Cái này thì dễ rồi, là trị liệu, tăng/bơm/buff/hồi máu và hiệu ứng tốt cho đồng đội. Trong game này gồm có Trị Liệu Sư và Y Sư sau này sẽ xuất hiện.

– DPS (damage per second): Chỉ các nghề có khả năng gây sát thương cao, công kích cao, thường có đặc điểm là phòng thủ yếu, máu ít. Chia ra làm 2 loại chính là DPS cận chiến và DPS tầm xa, có thể chia làm các trường phái nhỏ như thiên khống chế, thiên hỗ trợ, thiên công kích, thiên phòng thủ… Trong game này thì DPS tầm xa gồm có Đạo Sĩ, Vu Sư, Trận Pháp Sư, Triệu Hoán Sư, Kiếm Sĩ Pháp Thuật; DPS cận chiến gồm Thích Khách và Kiếm Sĩ Vật Lý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play