Trang Hiển Dương đến phòng sách tìm tư liệu, đi tới cửa vừa nghe, tiếng nhạc bên trong điện thoại không gián đoạn mà vang lên, vô cùng náo nhiệt. Ông không gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa mà vào, bắt Trang Phàm Tâm tại trận.
Trang Phàm Tâm sợ đến run lên, nhanh chóng dùng sách vở che kín điện thoại trên bàn, cười hỏi: “Ba, tìm sách hả?”
Trang Hiển Dương nói: “Đừng có giả vờ giả vịt, ở ngoài cửa ba nghe hết rồi.” Đi tới bàn liếc mắt dò xét, mặt vẫn hằm hằm, “Khỏi bệnh rồi nên làm bài tập cũng không chuyên tâm nữa sao.”
Truyền dịch hai ngày, Trang Phàm Tâm đã khôi phục tinh thần hơn nhiều, cậu ngụy biện: “Con đang dùng sức làm đây, không lười biếng đâu.” Chỉ có điều sức lực ít, nói mà cứ hạ thấp âm điệu, người thì gầy, núp trong ghế da rộng lớn đến độ tồn tại cũng hạ thấp.
Trang Hiển Dương nói: “Nghỉ hè sắp hết rồi, con kiềm chế một chút đi.”
Trang Phàm Tâm gật đầu liên tục, quay lên bàn giả vờ làm bài tập, chờ Trang Hiển Dương tìm tư liệu xong rời khỏi phòng sách, cậu lập tức lấy điện thoại ra. Mới có mấy phút ngắn ngủi mà khung chat chật ních, có tới hơn 200 tin chưa đọc.
Vừa nghỉ hè, Trang Phàm Tâm bôn ba ở phòng vẽ tranh và lớp bồi dưỡng, thật ra chưa từng thực sự được nghỉ ngơi, ở trong nhóm chat của lớp cũng chẳng bao giờ tìm được cậu, nếu không có mọi người thiên hô vạn hoán, cậu có thể lặn mất tăm đến khai giảng.
Nhóm chat của lớp có thầy có nữ sinh, còn đây là nhóm chat của riêng nam sinh, vừa xem xong hai trăm tin nhắn, cậu gửi đi một cái: “Tụi bây làm bài tập xong chưa?”
Bạn cùng bàn của cậu, Tề Nam: “Hết hồn luôn á ba, tao cứ tưởng giáo viên chủ nhiệm vào được đây rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT