Trong dòng người thân hình cao lớn của Cố Chuyết Ngôn cực kỳ nổi bật, Trang Phàm Tâm nhìn thấy ngay, bước chân dừng một chút, sau đó bay đến chỗ anh như một chú chim.
Cố Chuyết Ngôn dang cánh tay ra, lúc Trang Phàm Tâm gần ngay trước mắt thì khom người ôm một cái, bắt cậu vào trong lòng, bế cả người và balo xoay một vòng. Trước nhiều người như vậy, trước ba mẹ và bạn thân người ta, anh đáng lẽ nên khắc chế, nhưng Trang Phàm Tâm cũng tự mình nhào tới, anh đâu còn kìm chế được nữa.
Trang Phàm Tâm kích động nói: “Tui về rồi nè!”
Cố Chuyết Ngôn giống như khổ tận cam lai: “Đúng là cậu đã về rồi.”
Trang Phàm Tâm cười ha ha vui vẻ, buông tay ra, hí hứng đến nỗi không biết phải biểu đạt làm sao, đập một cái lên vai Cố Chuyết Ngôn. Cố Chuyết Ngôn cũng chưa hết thòm thèm, vươn tay vò tóc Trang Phàm Tâm, nhìn người ta từ đầu đến chân, nhìn thấy một vài vết bẩn trên quần.
“Bị gì đây?”
Nụ cười của Trang Phàm Tâm lẫn chút thẹn thùng, vừa xuống máy bay đã chạy ào, lúc đi ống lồng thì vấp ngã. Không biết có phải bị cảm hoá hay không, khóe miệng Cố Chuyết Ngôn giương cao, cúi người vỗ vỗ bụi bẩn, nói một câu giống như dỗ dành con nít, cẩn thận chút chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT