Lý Đại Lực trằn trọc nghĩ tới nghĩ lui, trong lòng có việc không ngủ được. Vốn là muốn thừa dịp Minh Giản ngủ hắn rời đi, nhưng lại lo lắng
Nửa đêm, trong phòng ngủ của khách kéo rèm, rất tối, không có một chút ánh sáng. Lý Đại Lực chợt nghe thấy cửa phòng ngủ kẹt một tiếng mở ra. Thanh âm rất nhẹ, nhưng Lý Đại Lực đột nhiên mở to mắt. Cánh tay chống lên đệm sô pha, người nhẹ nhàng lật ra sau lưng sô pha, nín thở.
Sau đó  anh nhìn thấy Minh Giản không mang dép lê, lặng lẽ đi ra khỏi phòng ngủ, độ sáng của điện thoại di động đã được điều chỉnh ở mức thấp nhất, miễn cưỡng phát ra một ánh sáng. Đầu tiên, cậu đứng ở phòng khách rọi vào ghế sô pha, Lý Đại Lực vội vàng cúi đầu, núp kĩ.
Minh Giản thấy trên sô pha có người, giống như kẻ trộm đi về phía thư phòng, động tác rất nhẹ không phát ra một chút tiếng động, một tay cầm tay nắm cửa đẩy mạnh ra, đồng thời ánh sáng điện thoại di động điều chỉnh đến sáng nhất, muốn nhìn xem dáng người Lý Đại Lực trong thư phòng như thế nào.
Lý Đại Lực dùng sức vỗ vỗ ngực: “Mẹ ơi, cũng may mình có linh tính, ngủ ở phòng khách, nếu không lộ tẩy thiệt rồi!” Sau này ngủ cũng phải mắt nhắm mắt mở mới được.
Minh Giản đi vào thư phòng muốn tập kích bất ngờ, nhưng trong thư phòng cũng chẳng có ai —Minh Giản bổ nhào vào không trung.
Tức giận hừ một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play