Lý Đại Lực đè lại ngực, ngụm máu già này không bị tức đến mức phun ra ngoài.
“Cậu…cậu vui vẻ là tốt rồi.”
“Là anh ấy có lỗi với tôi trước, nhưng dù tức đến thế nào tôi cũng không thể cùng một người chết so đo. Bỏ đi, chúng ta đi mua chúng đồ cúng, đêm nay đi thăm anh ấy, có lẽ người sẽ đến. Chỉ cần người xuất hiện, hừ hừ!”
Minh Giản vẻ mặt kiêu ngạo, Lý Đại Lực lau mồ hôi lạnh trên cổ. Mẹ nó hối hận ruột cũng sắp xanh rồi.
“Nhanh lên nào.” Minh Giản lên tiếng.
Ở thành phố khó tìm được chỗ chuyên bán đồ tang lễ. Ngày nay, nhà nước đẩy mạnh việc bảo vệ môi trường phá cũ lập mới nên không thể không lái xe về nông thôn, ở đó còn có mấy cửa hàng bán đồ tang lễ, vàng bạc, đồng ngọc nữ, cây rụng tiền lớn kho bạc, hương đèn cầy, cái gì cũng có đủ.
Minh Giản nể tình Nhung Cửu để lại cho hắn hơn bốn trăm vạn di sản, mỗi thứ một bộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT