Minh Giản bận rộn cả một ngày bận rộn không có thời gian để ý đến Lý Đại Lực, buổi sáng không nói chuyện với Lý Đại Lực, mãi đến buổi trưa Lý Đại Lực nói một câu ăn cơm, Minh Giản mới buông máy tính xuống, nhanh chóng ăn nửa chén cơm, quay đầu lại lại ôm máy tính cầm văn kiện đi làm việc.
Lý Đại Lực giả vờ lau kính, không có việc gì thì tìm việc. Chủ yếu do Minh Giản không nói lời nào ,không để ý tới anh, làm anh có chút hoảng hốt, trong lòng bất ổn.
Còn do chuyện tối hôm qua mà giận dỗi sao? Sớm biết như vậy, vậy liền cho sờ sờ. Chỉ cần không xé rách sẽ không nhìn ra gì cả.
Minh Giản tính tình tương đối nóng, trước kia gặp người không quen thuộc em ấy nói tương đối ít, hiện tại sắp tự bế đến nơi rồi, một ngày miệng cũng không mở.
Rốt cục đợi đến khi Minh Giản buông văn kiện, cử động bả vai lấy ra điếu thuốc, Lý Đại Lực vội vàng chạy ra ngoài bưng một ly sữa nóng trở về.
“Tôi không uống.”
Minh Giản ghét sữa, nhất là sữa nguyên chất, cảm thấy tanh tanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT