Lúc Nguyễn Túc tỉnh dậy, sắc trời bên ngoài đã tối, cô dụi dụi mắt xoay người, thấy Thẩm Nhiên còn đang ngủ, môi không nhịn được cong lên.
Cảm giác vừa mở mắt ra đã thấy anh đang đang ở bên cạnh thế này, thật tốt.
Nguyễn Túc sau khi yên lặng ngắm anh một lát, thì đột nhiên tiến lên hôn lên môi anh.
Động tác rất nhẹ, sợ đánh thức anh.
Sau khi hôn xong, trong đầu Nguyễn Túc không nhịn được mà nhớ tới những lời nói đó của Trần Vưu An, bảo cô chủ động….
Thật ra thì cô cảm thấy, cô lúc nào cũng ám chỉ rất rõ ràng.
Nhưng mà từ đầu đến cuối Thẩm Nhiên đều cảm thấy cô còn quá nhỏ, rõ ràng cô đã đón hai mươi mốt cái sinh nhật rồi, đã không phải là trẻ con từ lâu lắm rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT