Trở lại phòng game, bọn Tần Hiển đều đã đi rồi.
Thẩm Nhiên đặt đàn cello trước quầy thu ngân, thấp giọng hỏi: “Em muốn uống gì?”
“Gì… gì cũng được ạ.”
Lần đầu tiên đến chỗ này, Nguyễn Túc quả thật không suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ xem như là đổi chỗ ngủ mà thôi.
Nhưng rất rõ ràng, chuyện xảy ra sau đó đã vượt ra khỏi dự tính của cô….
Cho nên tối nay, nói cô không căng thẳng là giả.
Advertisement

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play