Mấy ngày tiếp theo, mỗi ngày Nguyễn Túc vẫn đến lớp học, không cố sức tập đàn nữa, thỉnh thoảng lại cùng Thẩm Nhiên tâm sự, rồi lại đến phòng game ngồi một lát.
Kỳ lạ là rõ ràng đang ở nơi ồn ào nhưng cô lại cảm thấy trong lòng bình yên đến lạ.
Những điều đã từng nằm sâu thẳm trong tim cô, cuộn trào sóng gió, dường như đã chậm lại, dần dần lắng xuống.
Cô không còn mất ngủ, khi nhìn thấy đàn Cello, cũng không còn cảm giác đau đớn và mờ mịt như trước nữa.
Advertisement
Cô giống như đang ở trong một màn sương mù và nhìn thấy một tia sáng, tia sáng đó có thể dẫn dắt cô đi ra khỏi lớp sương mù dày đặc này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play