Đứng ở cổng trường, nhìn dòng xe cộ qua lại, Nguyễn Túc thẫn thờ nhìn về phía trước, trong đầu chỉ toàn lời Thẩm Nhiên nói với cô trước khi rời đi.
Giọng nói thâm trầm, du dương của anh vang lên trong đêm: “Nếu em muốn thì tôi có thể làm khán giả của em. Tôi sẽ không nhận xét hay phát ra âm thanh nào khác, chỉ ngồi yên lặng nghe em đàn.”
Nguyễn Túc vẫn chưa chuẩn bị tốt, cô cũng không đủ tin tưởng bản thân nên cũng chưa dám đồng ý ngay.
“Tây Mễ.” Một chiếc ô tô màu trắng dừng trước mặt cô, Chu Lan mở cửa bước tới, “Con đợi lâu chưa? Buổi tập hôm nay thế nào rồi?”
Advertisement
Nguyễn Túc cúi đầu, lí nhí nói: “Vẫn vậy thôi ạ.”
Chu Lan cầm lấy cây đàn Cello, nhẹ nhàng vỗ vai cô: “Đây là lần đầu tiên con tập luyện với nhiều người như vậy nên chắc chắn là có chút không quen, nhưng luyện thêm hai ba lần nữa dần sẽ ổn thôi. Thế tuần này ở trường thấy thế nào, không thoải mái bằng ở nhà đúng không?”
“Không ạ, ở trường tốt lắm.” Trả lời xong, Nguyễn Túc cũng không nói thêm câu nào mà lên xe.
Chu Lan thở dài, cất cây đàn cello vào ghế sau rồi bước đến ghế lái, vừa thắt dây an toàn vừa nói: “Tây Mễ à, mẹ có một người bạn, cô ấy sẽ tổ chức một buổi biểu diễn từ thiện vào tuần sau, nên muốn mời con đến tham gia với tư cách là khách mời. Mẹ đã hứa với cô ấy trước rồi, mấy ngày này con để ý luyện tập nhiều hơn một chút, đừng ra ngoài chơi nữa. “
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT