Nếu như không xảy ra chuyện gì thì Khương Nại cũng không muốn nhắc đến nữa. Nhưng đây là chuyện của Tạ Lan Tịch, nghĩ ngợi một lúc cô quyết định tốt hơn hết vẫn nên nói với Tạ Lan Thâm.
Một lúc sau Tạ Lan Thâm trả lời trong điện thoại: “Anh biết rồi”.
“Ngày mai em xong việc sẽ trở về”.
Khương Nại nói với anh lịch trình công việc của mình. Lần này đến Luân Đôn xem trình diễn thời trang có ba ngày nhưng Tần Thư Nhiễm mang cho cô tận mười bộ lễ phục để chụp thêm vài bộ ảnh. Nếu không thì chi phí cả đoàn đội ra nước ngoài rất cao, không chụp nhiều một chút sẽ lãng phí tài nguyên.
Nói xong chuyện công việc, giọng nói của Khương Nại càng nhẹ nhàng hơn, âm đuôi kéo dài nghe rất mềm mại: “Em rất nhớ anh”.
Tạ Lan Thâm vẫn luôn thích hưởng thụ mỗi lần cô làm nũng bên dưới dáng vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng kia, anh nhỏ giọng dỗ dành cô: “Đưa Tịch Tịch về phòng đi, chúng ta gọi video”.
“Thôi vậy, để Tịch Tịch chơi vui vẻ một chút”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT