Trước rạng sáng, Khương Nại đặt phòng tại một khách sạn gần đó, dường như cô chẳng còn chút sức lực nào mà quay về đoàn phim.
Cô nhận tổng cộng ba cuộc điện thoại.
Một cuộc là do Tần Thư Nhiễm gọi đến, chị ấy dùng nửa tiếng đồng hồ nói với cô về chuyện tai nạn cháy nổ trên phim trường.
Cuộc thứ hai là Trì Châu gọi tới, nói với cô rằng cô ấy đến bệnh viện thăm Ngụy Đường Giác. May mà anh ta chỉ bị thương ngoài da, không ảnh hưởng gì nghiêm trọng.
Cuối cùng là cuộc gọi của Ngụy Đường Giác, anh ta dùng một số lạ. Lúc nhận cuộc gọi Khương Nại đã tắm xong, cơ thể mảnh mai bọc trong áo choàng tắm, cả người co tròn trên chiếc sô pha lười cạnh cửa sổ sát đất. Bốn phía tối tăm, ánh sáng duy nhất đến từ màn hình điện thoại.
Giọng của Ngụy Đường Giác khàn khàn, là do di chứng của việc hít phải khói cháy. Anh ta tự mình si tình nói với cô: “Trận cháy nổ đó, Khương Nại, người mà anh không màng mạng sống muốn cứu là em”.
Khương Nại mở miệng, âm thanh bình tĩnh lạnh nhạt hỏi: “Anh có nghĩ đến Ô Yên không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT