Có được lời này của Tạ Lan Thâm, liên tiếp ba ngày sau Khương Nại đều vô cùng tích cực xem dự báo thời tiết.
Cô theo dõi thời tiết ở Thân Thành đến khi nào mới có tuyết rơi.
Trì Châu không biết Khương Nại quan tâm khi nào tuyết rơi để làm gì, vô cùng hiền lành nói: “Đạo diễn Đàm cũng đang đợi có tuyết rơi đấy. Nếu không có tuyết rơi đoàn phim sẽ cho người làm tuyết nhân tạo, quay một cảnh cháy nổ”.
Đối với cả đoàn phim mà nói, quay cảnh cháy nổ là việc khó khăn nhất.
Nếu như cảnh đó cần thiết phải cho nổ lớn thì có thể dùng hình nộm người thay thế. Nhưng bọn họ chỉ quay một cảnh cháy nổ nhỏ mà thôi, hơn nữa vì để đạt được hiệu ứng chân thực nhất Đàm Cung đã yêu cầu đích thân diễn viên phải thực hiện cảnh quay, không được dùng diễn viên đóng thế.
Trước đó Trì Châu từng vì diễn một bộ phim điện ảnh mà suýt nữa bị bỏng cả cánh tay đến giờ trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Cô ấy vừa than thở phàn nàn với Khương Nại mấy câu, vừa nghịch điện thoại: “Ông chủ của em biết em quay cảnh này nên đặc biệt đến thăm ban đấy”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play