Trên sân khấu, Khương Nại dần lấy lại hô hấp bình thường, những bông tuyết li ti còn vương trên đôi mi dày cong vút. Cô chớp mắt nhìn về phía người đàn ông đang ngồi trong một góc tối. Khóe môi cô cong lên. Khi người dẫn chương trình hỏi vì sao cô lại chọn điệu múa này, cô thẳng thắn trả lời: “Điệu múa lần này tôi muốn dành cho người đàn ông đã đưa tay giúp tôi trong trận tuyết mùa đông giá lạnh, vào lúc cuộc sống của tôi bất lực mịt mờ nhất, người đã đưa tôi tiến vào thế giới của anh ấy… cảm ơn anh ấy đã cho tôi tình yêu và sự ấm áp”.
Ánh mắt của Khương Nại rất dịu dàng, nói đến đây, cô dừng lại vài giây, đáy mắt đã muốn nhòa lệ: “Bởi vì yêu anh nên có thể đương đầu muôn vàn khó khăn… Em rất biết ơn vì sau khi trải qua biết bao khổ sở mới quen biết anh. Lúc này em đã là em tốt nhất, mới xứng đáng cùng anh đi qua quãng đời còn lại… Tạ Lan Thâm, không có anh thì cũng không có Khương Nại đứng trên sân khấu ngày hôm nay. Em yêu anh, cũng vui mừng vì số mệnh đã đưa chúng ta gặp nhau vào đêm tuyết rơi năm ấy”.
Trong chương trình trước, Khương Nại chỉ nói ngắn gọn một câu cảm ơn sự ủng hộ của mọi người. So với nó thì lần này cô đã nói một đoạn rất dài, thổ lộ những tình cảm sâu thẳm nhất trong lòng.
Khán giả trong hội trường đều bị cảm động. Một số cô gái nhìn thấy giọt lệ long lanh trong suốt lăn trên má Khương Nại, tự nhiên sống mũi thấy cay cay, cảm động đến mức tìm khăn giấy lau nước mắt.
Chỉ có những ai từng yêu mới hiểu được, trên thế gian này… đa phần là những chuyện không thể tránh được. Cho dù bạn có được sự can đảm đánh cược mọi thứ đi chăng nữa thì chưa chắc đã có may mắn được cùng người mình yêu sống đến bạc đầu, nắm tay nhau cùng xuống suối vàng.
…
Người hâm mộ bị làm cho cảm động, cùng lúc đó hội trường bùng nổ bởi những tiếng hét chói tai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT