Văn Tử Hân hoảng hốt đứng thẳng dậy, đỏ mặt nhỏ giọng nói: "Xin lỗi, tôi không đứng vững."

Tuân Lan nhìn cô đầy ẩn ý, không nói gì, buông cô ra rồi quay người rời đi.

Văn Tử Hân ngã quá khéo, Tuân Lan tin chắc cảnh này nhất định cũng bị người của cô bí mật quay chụp lại.

Lôi Tuấn ở ngay bên cạnh, hắn ngoái đầu nhìn Văn Tử Hân vẫn đang đứng tại chỗ, nói: "Tâm tư của cô gái này không đơn giản."

Đều thường xuyên ngụp lặn trong giới giải trí, chút thủ đoạn này của Văn Tử Hân liếc mắt một cái là có thể thấy rõ, chẳng qua là muốn xào scandal tình cảm với Tuân Lan mà thôi. Xét về thời gian debut, Tuân Lan không dài bằng Văn Tử Hân, nhưng xét về độ nổi tiếng hiện tại, Tuân Lan trực tiếp bỏ xa Văn Tử Hân cả cây số. Hơn nữa, Tuân Lan thường xuyên lên hot search, còn nhiều lần lật ngược tình thế, ấn tượng của công chúng về cậu mỗi lần một tốt hơn, để hai người ở gần nhau, Tuân Lan rõ ràng là người bị thiệt nhất.

Lôi Tuấn không thích những người tâm địa gian xảo, vừa hay Tuân Lan chỉ là nam ba trong bộ phim này, không có nhiều cảnh diễn lắm, Lôi Tuấn dặn dò cậu: "Mấy ngày tới tiếp tục tránh xa cô ấy chút."

Tuân Lan tự nhiên gật đầu.

Sau khi đổi khách sạn, cuối cùng Tuân Lan cũng có cảm giác được nhẹ nhõm. Ở quá gần Văn Tử Hân, cậu luôn đề phòng khi nào sẽ nghe thấy tiếng mèo kêu, lo lắng cảnh giác, muốn yên tĩnh cũng khó.

Tắm xong, Tuân Lan có phần mệt mỏi tựa vào đầu giường, gọi điện cho Lưu Phi.

"Mọi chuyện có tiến triển gì không?" Tuân Lan hỏi.

"Gần thế..." Lưu Phi nói.

Bởi vì nhận ra có thể là Văn Tử Hân ngược đãi mèo, cho nên khi ở phim trường, miễn là Văn Tử Hân lấy điện thoại ra trong lúc nghỉ ngơi thì Kỳ Niên sẽ đi loanh quanh gần cô.

Sau đó Kỳ Niên phát hiện Văn Tử Hân có một nhóm ngược đãi mèo, trong nhóm có mấy chục thành viên, bọn họ thường đăng video ngược đãi mèo trong đó, nhóm cũng không bán video mà chỉ đơn giản là thích ngược đãi mèo làm niềm vui mà thôi.

Mà Văn Tử Hân còn là trưởng nhóm của nhóm này, Kỳ Niên thỉnh thoảng thấy các thành viên trong nhóm trò chuyện, nhận thấy bọn họ rất ngưỡng mộ Văn Tử Hân từ trong lời nói. Kỳ Niên biết được từ điều này rằng Văn Tử Hân là một kẻ ngược đãi mèo "lâu năm", cô ta đã hành hạ mèo từ thời trung học, cho dù là ngược đãi mèo hay đối phó với những kẻ chống ngược đãi mèo, cô ta đều có kinh nghiệm "rất phong phú".

Bởi vì ngoại trừ Tuân Lan thì không ai có thể nhìn thấy Kỳ Niên, nên Kỳ Niên nhân lúc Văn Tử Hân nói chuyện với bọn họ. Thuận tiện nắm được thông tin của thành viên trong nhóm này, sau đó bảo Tuân Lan liên lạc với Lưu Phi để điều tra sâu.

Mấy ngày qua, Lưu Phi gần như đã kiểm tra được thông tin ngoài đời của những người này. Nhưng ngoài nó ra, họ cần lấy được video những người này ngược đãi mèo để làm bằng chứng. Chuyện này chỉ có thể bắt đầu từ phía Văn Tử Hân, hiện tại cậu chỉ biết tài khoản của Văn Tử Hân, còn chưa lấy được mật khẩu đăng nhập của cô.

Đây cũng là lý do tại sao Tuân Lan tạm thời chịu đựng Văn Tử Hân mà không trở mặt với cô ta.

Tuân Lan nói: "Làm phiền anh Phi sắp xếp thông tin rồi đăng lên trước, bên tôi sẽ nghĩ cách giải quyết. Đúng rồi, Tiểu Hoa đâu ạ?"

Sau đó đầu bên kia truyền tới tiếng Lưu Phi gọi Tiểu Hoa, một lúc sau, Lưu Phi tức giận nói: "Nhóc con này, chúng tôi ai gọi thế nào nó cũng không để ý tới, giả điếc với tôi nữa chứ, cậu gọi nó đi."

Tuân Lan thầm cười, nói vào điện thoại: "Tiểu Hoa?"

Đợi khoảng vài giây, một tiếng "meo..." tinh tế và mềm mại truyền vào tai Tuân Lan.

Cùng là tiếng mèo kêu, song những tiếng mèo kêu đó sẽ chỉ khiến Tuân Lan cảm thấy bức bối, nhưng tiếng kêu của Tiểu Hoa lại làm dịu những cảm xúc này.

Tuân Lan dứt khoát cúp máy rồi gọi lại một cuộc videocall, cuộc trò chuyện vừa được kết nối, khuôn mặt mèo của Tiểu Hoa đã xuất hiện trong camera.

Nhìn thấy Tuân Lan, Tiểu Hoa vô cùng phấn khích.

"Tiểu Hoa, bé Hoa, Hoa meo meo."

Tuân Lan kêu một tiếng, Tiểu Hoa trả lời một tiếng, thỉnh thoảng Tiểu Hoa còn dùng chân khều điện thoại, như thể đang thắc mắc làm sao mà Tuân Lan lại trốn vào trong chiếc hộp nhỏ.

Lưu Phi ở đầu kia không ngừng gọi ông giời con, "Nhanh kiềm vuốt lại! Điện thoại cũng sắp bị vuốt vèo của mày cào xước rồi đây này."

Tâm trạng của Tuân Lan trở nên tốt hơn rất nhiều.

Lúc này, cửa đột nhiên bị gõ hai cái.

Tuân Lan nghĩ rằng mình nghe nhầm, đặt ngón trỏ lên môi, ra hiệu cho Lưu Phi ở đầu kia im lặng. Tiểu Hoa dường như cũng hiểu, nó mở to mắt nhìn Tuân Lan, cũng cùng im lặng.

Tiếng gõ cửa lại vang lên, Kỳ Niên đi ra ngoài nhìn rồi quay lại nói: "Là Văn Tử Hân..."

Tuân Lan cau mày khi nghe thấy tên cô ta, đã muộn thế này, Văn Tử Hân từ khách sạn bên cạnh chạy đến đây tìm cậu làm gì?

Nghĩ đến đủ loại hành động nhỏ nhặt của Văn Tử Hân mấy ngày qua, Tuân Lan hạ giọng nói với Lưu Phi: "Điện thoại của anh có ghi màn hình được không?"

"Được..." Lưu Phi nói.

Tuân Lan nói: "Được, giờ anh đi sang một bên bắt đầu ghi màn hình, đừng tạo ra bất kì âm thanh gì hết."

Tuân Lan yêu cầu Lưu Phi ghi màn hình lại, trọng điểm không phải ở hình ảnh mà là ghi âm.

Tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục, Tuân Lan trả lời: "Ai vậy?"

Sau đó chỉnh âm điện thoại lên mức lớn nhất rồi ném điện thoại lên giường, đứng dậy mở cửa.

Cửa mở ra, quả nhiên là Văn Tử Hân đứng ngoài cửa.

Phong cách thường ngày của Văn Tử Hân là theo kiểu ngây thơ trong sáng, lúc này, cô ta đang mặc một chiếc áo mỏng và váy xuân vào buổi đêm xuân se lạnh, thêm chút hấp dẫn hơn ngày thường, trên người cô toả ra hương thơm thoang thoảng và quyến rũ.

Văn Tử Hân ngước mắt lên nhìn Tuân Lan, ánh mắt long lanh nước còn có chút ngượng ngùng, "Tuân Lan..."

Tuân Lan đứng ở chỗ khung cửa, chỉ hơi liếc nhìn cô một chút rồi thu hồi ánh mắt, chỉ nhìn đỉnh đầu cô ta, "Tìm tôi có chuyện gì không?"

"Tuân Lan..." Thấy Tuân Lan không hề có chút lay động nào bởi dáng vẻ lúc này của mình, Văn Tử Hân làm như lấy hết can đảm, đột nhiên nhón chân lên, giang hai tay nhào về phía Tuân Lan, muốn câu lấy cổ cậu.

Tuân Lan lạnh lùng nhíu mày, dễ dàng né tránh, làm Văn Tử Hân vồ hụt, trực tiếp tiếp xúc thân mật với sàn nhà.

"Á!"

Cùng với tiếng hét thảm thiết, sàn nhà dường như cũng chấn động.

Văn Tử Hân ngã sấp xuống đất, tất cả sự chuẩn bị tỉ mỉ lúc này đều biến thành xấu hổ chật vật. Cô ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn Tuân Lan một cách đầy khó chịu, nhưng lại phát hiện vẻ mặt Tuân Lan là sự lạnh lùng hơn bao giờ hết.

Tuân Lan hỏi cô: "Văn Tử Hân, hơn nửa đêm không chịu ngủ, cô chạy đến đây biểu diễn cho tôi xem cắm đầu xuống đất là cái gì à?"

Văn Tử Hân té không nhẹ, trong lòng bùng lửa giận nhưng đành phải chịu đựng, cô ta xoa xoa cánh tay gắt gỏng, "Tôi đến làm gì cậu không nhìn ra hả? Tuân Lan, kể từ khi hai ta gặp nhau trong đoàn phim, cậu đã không cho tôi sắc mặt tốt, tôi đã làm gì để cậu chán ghét đến vậy hả?"

Tuân Lan vừa nghe cô ta nói chuyện đã đau đầu, tiếng mèo kêu bên tai không dừng một giây, sự tức giận trong lòng Tuân Lan tầng tầng trào ra, thật sự muốn chửi tục bảo cô ta câm miệng.

"Bát tự không hợp..." Tuân Lan không có tâm trạng tranh cãi với cô, "Đứng dậy, đi khỏi chỗ tôi nhanh."

Văn Tử Hân thấy Tuân Lan không hề có tí thương hương tiếc ngọc nào, tức giận quá chửi: "Tuân Lan, cậu có còn là đàn ông không, thịt dâng đến miệng cũng không ăn."

Tuân Lan không kiên nhẫn nói: "Tôi kén ăn..."

Chỉ ra ngoài cửa, ý bảo Văn Tử Hân nhanh xéo đi thật sự quá rõ ràng.

Hôm nay Văn Tử Hân cũng không thật sự dâng mình cho người ta ngủ, mục đích đã đạt được, cô ta đứng dậy khỏi mặt đất rồi khập khiễng đi ra ngoài. Ngay khi cô vừa bước ra thì cánh cửa phía sau đóng sầm lại.

Cơn gió cuốn theo thổi tung tóc cô, Văn Tử Hân cảm thấy mình sắp điên lên vì tức giận.

Trở lại giường, Tuân Lan cầm điện thoại lên, cuộc gọi video vẫn đang tiếp tục.

Lưu Phi kết thúc quay màn hình rồi nói: "Là Văn Tử Hân à? Tiểu Lan Lan, diễm phúc không cạn nha."

Tuân Lan khóe miệng hơi giật giật, "Nuốt không nổi..."

Bị mèo làm ồn một hồi, đầu Tuân Lan lại đau, gọi Tiểu Hoa trêu mèo qua điện thoại một lúc rồi Tuân Lan mới kết thúc cuộc gọi.

Ngồi khoanh chân trên giường, Tuân Lan xoa xoa trán.

Đây là lần đầu tiên Kỳ Niên nhìn thấy Tuân Lan chịu phiền vì thấy quỷ.

Trước đó, Tuân Lan cũng không có phản ứng gì khi nhìn thấy những con quỷ đó, chỉ cần giả vờ không nhìn thấy họ thì họ sẽ không chủ động gây rắc rối cho Tuân Lan.

Tại sao Tuân Lan có thể nhìn thấy quỷ - Kỳ Niên đã từng nghe Lưu Phi hỏi câu hỏi này một lần.

Lúc ấy Tuân Lan nhún vai, cũng nói một cách rất bất lực: "Tôi cũng muốn biết..."

Lúc này, Kỳ Niên cũng không nhịn được hỏi cậu: "Tuân Lan, sao cậu có thể nhìn thấy quỷ vậy?"

Động tác của Tuân Lan khựng lại.

Chuyện này liên quan đến bí mật về tồn tại của cậu ở thế giới này, nhưng cậu cảm thấy cũng không có gì phải giấu diếm Kỳ Niên, cho nên nói thẳng với anh: "Anh tin không, mặc dù tôi cũng tên Tuân Lan, nhưng tôi không phải là Tuân Lan này."

Hiếm khi mà Kỳ Niên ngạc nhiên nhướng mày, lời nói nghe có vẻ hơi khó tin, nhưng anh nghe hiểu, "Ý của cậu là cậu không phải là chủ nhân của cơ thể này?"

"Đúng..." Tuân Lan ngả người ra sau nằm xuống giường, "Lúc tỉnh lại, đã không hiểu sao mà đến thế giới này rồi, không hiểu sao lại trở thành người khác, càng không hiểu sao lại nhìn thấy quỷ."

Điều này nghe cứ như chuyện nghìn lẻ một đêm, nhưng chuyện khó tin như thấy được quỷ này cũng có thể xảy ra rồi, vậy nên những gì Tuân Lan nói bây giờ dường như cũng không phải là không thể hiểu được.

"Thế giới của cậu trông như thế nào?" Hiếm khi Kỳ Niên có chút tò mò về những chuyện không liên quan gì đến mình.

"Cũng gần giống như nơi đây, công nghệ hơi lạc hậu hơn một chút..."

Tuân Lan nói rất nhiều, sự cáu kỉnh do tiếng mèo kêu gây ra đã bất giác biến mất, cuối cùng cậu nói: "Trong thế giới kia của tôi, mỗi năm tôi có thể nhận được hơn mấy chục triệu cổ tức mà không cần làm gì cả, không phải vất vả kiếm tiền như bây giờ."

Kỳ Niên hơi nhúc nhích, "Cậu muốn trở về à?"

Tuân Lan im lặng, sau đó cười nhạt rồi nói: "Có trở về hay không cũng chẳng sao, thế giới đó cũng không có gì tốt."

Chỉ vài ngày ngắn ngủi, Kỳ Niên đã thấy quá nhiều mặt xa lạ của Tuân Lan, kể cả bây giờ. Biểu cảm và giọng điệu của Tuân Lan đều thể hiện rằng cậu không quan tâm đến người và sự vật nào đó, nhưng anh có thể nhìn ra thực ra là ngược lại, Tuân Lan đều rất quan tâm đến những điều này.

Thanh niên bên cạnh lúc này lộ ra chút yếu ớt, Kỳ Niên nhìn cậu, thật lâu không nói gì.

Tuân Lan nhận thấy sự im lặng của anh, cậu quay đầu nhìn anh, sau khi nhìn anh một lúc thì nâng tay che mắt, cười bất đắc dĩ và nói: "Tôi quên mất là anh chuyên nghiên cứu biểu cảm của người khác."

Cho nên ngoài miệng cậu nói một cách nhẹ nhàng và tỏ ra bâng quơ đến đâu, thì tất thảy cũng không thể giấu được Kỳ Niên.

Giống như tất cả mọi thứ trong lòng đều bị kéo đến trước mặt Kỳ Niên, khiến Tuân Lan lần đầu tiên chật vật như vậy trước mặt Kỳ Niên.

"Tôi chỉ là..." Tuân Lan suy nghĩ một lát, cố gắng nghĩ ra một câu, "Không buông bỏ được..."

Tổn thương từ người ngoài, Tuân Lan thật sự có thể không quan tâm chút nào, nhưng sự thờ ơ và bất công đến từ người thân ruột thịt, nó hòa vào cậu giống như máu trong cơ thể, là thứ cậu phải dùng cả đời để dứt bỏ.

"Xem ra thật sự là do ngủ không ngon." Tuân Lan tự giễu nói, mới có thể để những cảm xúc đã bị cậu đè nén trong lòng bấy lâu tìm được cơ hội trồi lên quấn lấy.

"Ngủ đi..." Kỳ Niên nhẹ giọng nói.

Anh cảm thấy mình không nên nhắc đến chủ đề thấy quỷ này, khiến cho Tuân Lan bị cảm xúc đột ngột này vây lấy. Ngủ đi, ngủ một giấc thật ngon, bù lại giấc ngủ đã thiếu, dốc sức tiếp tục chiến đấu chống lại những thứ làm phiền cậu kia.

Tuân Lan xoa xoa mặt, ngồi dậy nói: "Không vội, trước tiên nghĩ cách làm sao mới lấy được video và hình ảnh từ Văn Tử Hân đã."

Cách đơn giản nhất chính là hack tài khoản, mặc dù không có mật khẩu đăng nhập nhưng bọn cậu có thể tìm ra nó từ mật khẩu điện thoại. Không ai có thể nhìn thấy Kỳ Niên, anh là công cụ gian lận lớn nhất của Tuân Lan.

Sau khi bàn bạc kỹ càng, Tuân Lan lại gọi điện cho Lôi Tuấn, bảo ngày mai dù là hắn thấy bất cứ điều gì về cậu trên Weibo thì cũng không cần trả lời gì hết.

"Còn để cho người ta ngủ ngon được không hả!"

Giọng điệu sắp gây chuyện thị phi quen thuộc này trực tiếp khiến Lôi Tuấn mất ngủ ngay và luôn.

Ngày hôm sau, một tài khoản tiếp thị trên Weibo đã tung tin rằng Tuân Lan và Văn Tử Hân đang yêu nhau nồng nhiệt.

[ Chuyên gia hóng hớt trong tổ dưa Douban: Theo tin người ta tiết lộ, Tuân Lan và Văn Tử Hân cư xử mập mờ khi ở cạnh nhau trong đoàn phim, hai người thường xuyên tán tỉnh ve v,ãn nhau như ở chốn không người, nghe nói hai người là CP trong bộ phim <Manh Phi Giá Đáo> này, loại ví dụ về diễn yêu thành thật này thực ra cũng không phải là hiếm... ]

Kèm theo loạt các hình ảnh, vài hình đầu tiên là hình tĩnh, hai người trong ảnh đều rất gần kề thân thiết. Vài bức cuối cùng là ảnh GIF tương tác qua lại giữa Tuân Lan và Văn Tử Hân trên phim trường: Văn Tử Hân mỉm cười nhìn Tuân Lan; Văn Tử Hân giơ tay che lại mắt Tuân Lan; Văn Tử Hân vươn tay kéo tay áo Tuân Lan.

Đặc biệt là bức cuối cùng, Tuân Lan mặc một bộ quần áo cổ trang tay rộng màu xanh nước biển, giống như tùng trúc, đẹp trai tao nhã, được Văn Tử Hân tựa như nén giận làm nũng mà cẩn thận kéo một đoạn tay áo bằng hai tay, sau đó Tuân Lan quay đầu nhìn lại cô.

Cảnh tượng này muốn có bao nhiêu tình tứ thì có bấy nhiêu.

Trong số các bình luận kêu vang "nhà sập rồi"* thì có càng nhiều người ôm ngực nói: [ Nếu đó là real thì tui chịu được! ]

* Từ lóng mà giang cư mận dùng để chỉ idol hoặc các ngôi sao bị lộ tin tức yêu đương, hẹn hò.

Mặc dù hằng ngày Tuân Lan được gọi là cục cưng Lan, nhưng fan bạn gái của cậu cũng có không ít, ngay khi Weibo này trở nên phổ biến thì đã có rất nhiều fan Lan đã thoát fan ngay tắp lự, còn có một số đã để lại bình luận dưới Weibo của Tuân Lan để bày tỏ sự thất vọng.

[ Quá thất vọng. ]

[ Anh ơi, anh không biết sự nghiệp của anh còn đang trên đà phát triển sao hả? ]

[ Fu.ck, tập trung vào diễn xuất không tốt sao? ]

[ Cục cưng Lan của chúng tôi không phải idol, anh ấy kiếm cơm bằng kỹ năng diễn xuất đó! ]

[ Huhuhu, tôi vừa nhập fan thì nhà sập mẹ rồi! ]

[ Các bạn hơi bị kích động quá rồi đấy, xem ảnh đoán mò ai mà không biết, bình tâm chờ phản hồi được không vậy? ]

[ Trời ạ, ngày nào đó Tuân Lan tuyên bố kết hôn, đám fan bạn gái các cậu hổng lẽ định nhảy sông tự vẫn luôn à. ]

[ Nhảy sông hay không liên quan đếch gì đến bạn! ]

[ Văn Tử Hân? Cũng được đó. ]

[ Được cái mẹ nhà bạn chứ được! ]

Dưới Weibo của Tuân Lan đã lâu không ầm ĩ đến dữ dội như vậy, một lần trước là vì sự kiện kia của Tằng Tinh Vũ, đó là lần đầu tiên Tuân Lan bị tung tin tức tiêu cực, các fan chưa kịp chuẩn bị gì, nhưng mấy lần sau đó, các fan có bài học lúc trước nên đều kiên trì chờ phản hồi trước.

Nguyên nhân chính là do góc chụp của những bức ảnh này đã rất ái muội, tạo cảm giác cho công chúng rằng hai người họ thực sự có chút gì đó, khiến một số fan dễ dàng tin vào.

Vốn dĩ tin tức kiểu này cũng sẽ trôi qua trong vòng hai ngày nếu đương sự không trả lời gì và cứ để mặc đó, cũng chính là fan sẽ làm ầm ĩ.

Nhưng hôm nay, Tuân Lan hiếm khi đăng Weibo, ấy mà vào buổi trưa cậu lại trả lời vấn đề này.

[ Tuân Lan: Tuân Lan là ai? Tôi là Tuân Na Na mà. ]

Ngay khi Weibo này xuất hiện, những người xem tin tức về Tuân Lan đang yêu ai đó say đắm lập tức phá lên cười.

Tuân Na Na? Thú vị nha, Tuân Lan không nói rõ ràng, nhưng đây rõ là đang đáp lại tin tức đó và không đồng ý với tất cả những gì tin tức kia nói.

Nhóm fan Lan kích động hú hét.

[ Ắwwwwww Lan Lan trả lời rồi! ]

[ Phì Tuân Na Na há há há! ]

[ Na Na, có phải anh nên up ảnh selfie rồi không? ]

[ Nếu không phải Na Na là một trong các đương sự thì tôi cũng không biết WZX là khứa nào luôn. ]

[ Toàn nơi nơi cọ fame, cô gái này thích nhảy nhót ghê. ]

Nhóm fan Lan được trấn an, một đương sự khác là Văn Tử Hân cũng không lên tiếng. Mặc dù trước đó rất nhiều fans của cô không quá chấp nhận được việc Văn Tử Hân yêu đương, nhưng bây giờ Tuân Lan lại đứng ra phủ nhận một cách không thương tiếc như thế, họ lại bắt đầu cảm thấy bất mãn thay Văn Tử Hân, bắt đầu nói chuyện một cách kháy đểu bóng gió.

Nhưng những điều này đã không ảnh hưởng đến fan Lan, ai mà không biết cà khịa cơ chứ, bạn nói chúng tôi, chúng tôi cũng có thể nói bạn mà, vì vậy chế giễu ngược lại Văn Tử Hân tặng nhiệt độ free.

Dù sao sau khi Tuân Lan đáp lại thì sóng lớn cũng không có, thỉnh thoảng bắn chút bọt nước nhỏ, nhưng cũng không ảnh hưởng gì.

Chỉ có điều tình huống này lại bị phá vỡ vào lúc ba giờ chiều, bởi vì tài khoản tiếp thị hồi sáng kia lại nhận được một bài đăng khác gửi đến, lần này hấp dẫn hơn buổi sáng nhiều.

[ Chuyên gia hóng hớt trong tổ dưa Douban: Không ngờ chuyện này còn có màn sau, theo người đưa tin bổ sung, để tránh tai mắt của mọi người, Tuân Lan cố ý chuyển khỏi khách sạn do đoàn phim đặt từ trước, buổi tối, Văn Tử Hân sửa soạng tỉ mỉ đã xuất hiện ở cửa phòng khách sạn Tuân Lan. Có thể thấy, cánh cửa mà Văn Tử Hân gõ chính là căn phòng mà Tuân Lan vào ở, còn Văn Tử Hân vừa thấy Tuân Lan thì vui vẻ nhào lên, hai người nhiệt tình ôm nhau bước vào phòng, mãi đến tận ba giờ sáng thì Văn Tử Hân mới một mình rời khỏi khách sạn. Trạng thái của hai người rõ ràng là yêu nhau thắm thiết, xem ra mọi chuyện hoàn toàn không giống như những gì Tuân Lan nói, không biết lần này @Tuân Lan chuẩn bị giải thích sao đây. ]

Weibo này cũng đi kèm với mấy ảnh GIF: Tuân Lan vào phòng khách sạn; Văn Tử Hân xuất hiện ở cửa, giơ tay gõ cửa; Văn Tử Hân nhào lên ôm lấy.

Fan Lan buổi trưa mới được trấn an, lần này hoàn toàn bùng nổ.

Và ấn tượng của nhiều người về Tuân Lan cũng chuyển biến bất ngờ, họ cảm thấy yêu thì yêu thôi có gì to tát đâu. Cũng ngủ với nhau rồi nhưng lại vì giữ một vài fan bạn gái mà nói dối phủ nhận chuyện mình đã làm, bên nhà gái người ta sao chịu được chứ. Không biết Văn Tử Hân với tư cách là bạn gái sẽ khó chịu như thế nào khi nhìn thấy bài phủ nhận của Tuân Lan trên Weibo.

[ Đàn ông vẫn phải có trách nhiệm chút đi. ]

[ Dám làm không dám nhận, cậu hèn thế. ]

[ Đừng nóng, hay là chờ diễn biến tiếp đi ]

[ Cậu lật xe? Cô ta lật xe? ]

[ Ôm nhau á? Có thấy ôm gì đâu trời! ]

[ Các chị em quên rồi à? Tuân Lan thích đàn ông mà! ]

Bên ngoài Weibo, bên trong trường quay.

Hôm nay Tuân Lan đặc biệt chọn một chỗ cách Văn Tử Hân không xa lắm để ngồi lướt điện thoại.

Cậu cũng xem phần tiếp theo của tin tức, mọi chuyện phát triển đúng như cậu dự đoán. Cậu biết thái độ bài xích của mình đối với Văn Tử Hân cũng quá rõ ràng rồi, Văn Tử Hân lại cứ một hai xáp đến, chắc chắn không phải chỉ kéo cậu xào scandal ngắn hạn trong quá trình quay phim thôi.

Đây là muốn trói cứng với cậu hoàn toàn, không giải thích rõ ràng chuyện này thì sau này Tuân Lan cậu mà nổi một lần, bạn gái tin đồn Văn Tử Hân sẽ được nhắc đến một lần. Không ai nhắc tới, cô cũng phải tìm thủy quân nhắc cho được, độ hot cho free không ké thì phí.

Có lẽ Văn Tử Hân nghĩ rằng cậu hẳn không thể đưa ra bất kỳ bằng chứng vững chắc nào để giải thích cho GIF tiếp sau đó, cảm thấy nếu bây giờ cậu muốn giải thích rõ ràng thì có lẽ chỉ có thể comeout mới được.

Đoạn ghi màn hình tối qua là Tuân Lan chuẩn bị cho sau này, nhưng bây giờ không phải là lúc để đáp trả, chờ đến khi chế giễu cậu trên Weibo dữ dội hơn chút đã.

Out ra Weibo, Tuân Lan vào trang đăng nhập của một phần mềm chat nào đó và chọn đăng nhập điện thoại. Đầu tiên nhập số điện thoại của Văn Tử Hân vào, sau đó chọn xác minh qua SMS.

Cách đó không xa, Văn Tử Hân cũng đang cúi đầu xem Weibo trên điện thoại, khi nhìn thấy lời chế giễu và mắng chửi Tuân Lan trên Weibo, khóe miệng cô ta hiện lên một nụ cười đắc thắng.

Cô ta giấu đi nụ cười trên môi, tâm trạng thoải mái đang định kéo trang Weibo xuống thì một tin nhắn đột nhiên nhảy ra phía trên màn hình: "Mã xác minh 2157..." Văn Tử Hân không hiểu ra sao, nhấp vào xem, tim chợt đập thình thịch. Đây là mật khẩu đăng nhập do phần mềm nọ gửi cho cô ta, chuyện gì thế này? Cô vội vàng thoát khỏi trang Weibo rồi mở phần mềm nọ thì nhìn thấy acc luôn trong trạng thái đăng nhập ấy mà đã thành trạng thái chưa đăng nhập!

Văn Tử Hân linh cảm có chuyện gì chẳng lành xảy ra, ngay khi cô ta chuẩn bị đăng nhập vào lần nữa, chiếc ghế cô đang nằm đột nhiên bị đụng trúng, một ly nước ấm đổ từ trên đầu cô ta xuống, làm quần áo trên người cô đều ướt hết.

"Á!" Văn Tử Hân hét lên một tiếng, lau đi nước chảy trên mặt, không khỏi quay đầu lại xem là thằng chết tiệt nào.

"Xin lỗi, xin lỗi!" Tiểu Chu lấy ra một tờ khăn giấy, ịn lên mặt Văn Tử Hân từng tờ một, "Ở đây có cục đá, tôi cầm nước không để ý nên bị trượt, xin lỗi tôi thật sự không cố ý!"

"Cậu tránh ra, đừng chạm vào tôi!" Văn Tử Hân gấp đến độ nạt luôn Tiểu Chu.

Tiểu Chu đang vâng lệnh đến kéo dài thời gian, làm sao sẽ như cô mong muốn được, y lấy chiếc khăn đã được chuẩn bị từ trước ở sau lưng ra, đắp cái bộp lên mặt Văn Tử Hân, làm bộ muốn lau nước trên mặt cô ta.

Trợ lý bên cạnh Văn Tử Hân nhanh chóng đẩy Tiểu Chu ra, nói một cách tức giận: "Sao cậu bất cẩn thế hả, không phải cố ý, tôi thấy cậu cố ý giúp chủ mình trút giận thì có!"

"Câm miệng hết đi, tránh ra!" Văn Tử Hân kéo khăn lông trên mặt xuống, tức giận quát, cô đẩy Tiểu Chu và trợ lý của mình ra, chớp chớp đôi mắt đau xót vì dòng nước chảy vào, nhấn điện thoại một cách khó khăn, nóng lòng muốn đăng nhập vào tài khoản của phần mềm nọ.

Cô vừa bấm vào xác minh qua SMS, đạo diễn ở bên cạnh chú ý tới động tĩnh nơi này, lập tức ôi chao một tiếng, "Văn Tử Hân, quần áo và tóc cô sao ướt hết rồi, mười phút nữa là chúng ta bắt đầu quay đấy, nhanh đi sấy khô tóc với quần áo đi!"

Văn Tử Hân đang bận đăng nhập vào tài khoản, nào có thời gian trả lời đạo diễn, cô nhìn chằm chằm màn hình điện thoại chờ tin nhắn xác minh gửi đến.

Ting —

Tin nhắn gửi đến ngay lập tức!

Mau thật!

Văn Tử Hân ghi nhớ mật mã, đang định nhập vào thì tay đột nhiên bị ai đó túm lấy.

Một nữ nhân viên đoàn phim kéo cô, nói với vẻ thúc giục: "Tử Hân nhanh đi theo tôi sấy quần áo với tóc."

"Chờ một chút..." Văn Tử Hân nói.

Nhân viên công tác nói với vẻ khó xử: "Đạo diễn đang giục đó, nếu không sấy sẽ không kịp đâu, trễ nãi cảnh quay buổi chiều thì đạo diễn sẽ không vui."

Luôn một mực kéo tay Văn Tử Hân.

Văn Tử Hân không nhập mã xác minh vào được, cô ta tức giận đến mức quát lên: "Tôi nói chờ một chút!"

Giọng cô rất lớn, mọi người xung quanh đều nhìn sang với ánh mắt ngạc nhiên, đạo diễn cũng nhìn cô với ánh mắt nặng nề.

Văn Tử Hân cũng không rảnh quan tâm đến chuyện này, tránh khỏi nhân viên công tác, cô luống cuống nhập mã vào, bởi vì quá lo lắng mà cô nhập sai một lần, đến lần thứ hai thì bị nhắc nhở mã xác minh sai.

Văn Tử Hân trừng mắt, quay lại phần tin nhắn nhìn một lần, sau đó trở lại giao diện đăng nhập, giọng khẩn trương lẩm bẩm: "4623, đúng rồi mà, là 4623 mà!"

Lúc này, một mã xác minh khác lại xuất hiện trên điện thoại của cô, Văn Tử Hân nhận ra điều gì đó, nhấp vào tin nhắn thì mới phát hiện mã xác minh mà cô nhập vừa rồi không phải là mã xác minh đăng nhập, mà là mã xác minh mở khóa điện thoại! Bây giờ đây mới là mã xác minh đăng nhập của cô, chẳng trách cô nhập sao cũng không đúng!

Bây giờ, Văn Tử Hân nhập mã xác minh vào cũng chậm rồi.

Cô không thể đăng nhập, cô nhập lại mật khẩu tài khoản theo cách thủ công, nhận ra cũng không thể được.

Trước mắt Văn Tử Hân tối sầm lại.

Tài khoản của cô ta bị hack, ngay cả điện thoại cũng bị cởi khoá! Nếu muốn lấy lại số thì chỉ có thể khiếu nại tài khoản, nhưng phải mất rất nhiều thời gian để chờ kết quả khiếu nại.

Tài khoản của cô ta có một bí mật chí mạng như vậy, tại sao lại bị hack chứ!

Cách đó không xa, Tuân Lan cầm tài khoản của Văn Tử Hân vừa mới tới tay, ngẩng đầu lên làm động tác OK với Kỳ Niên, người vẫn luôn đứng bên cạnh Văn Tử Hân nãy giờ.

Kỳ Niên đứng bên cạnh Văn Tử Hân trong suốt quá trình, mã xác thực SMS đến cái nào thì anh báo cho Tuân Lan cái nấy, cộng thêm có Tiểu Chu quấy rối và vì cố ý chọn thời gian chuẩn bị bắt đầu quay để thực hiện nên chừa đủ thời gian cho Tuân Lan.

Bây giờ, Văn Tử Hân bị đạo diễn mặt xám xịt thúc giục đi sấy tóc và quần áo, cậu có thể tận dụng thời gian này để lưu lại hình ảnh video và thậm chí cả bản lịch sử trò chuyện.

Tiếp sau đó là giáng cho Văn Tử Hân một đòn chí mạng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play