Cô ấy nhẹ nhàng vuốt ve đầu của Tiểu Kha, trong lòng tuôn ra một dòng nước ấm áp.
Đó là một sự ấm áp mà cô ấy chưa bao giờ cảm nhận được trên chiến trường.
dì Lam cho người bưng cơm trưa lên, mười mấy món ăn nhanh chóng được bày lên trên bàn.
Trong bữa ăn, Vương Anh liên tục gắp rau bỏ vào bát của em trai. Chẳng mấy chốc, cái bát nhỏ của cậu đã bị chất đầy. Ngay cả Vương Nhạc Hạo cũng không khỏi đỡ trán.
Con nhóc thứ hai này, đúng là hành động điên rồ rồi, con trai làm sao có thể ăn hết chỗ này chứ?
Cho dù có yêu thích em trai mình đến mức nào thì cũng không thể biến thằng bé thằng một con lợn mà cho ăn chứ?
Sau khi ăn xong, mọi người trở về phòng nghỉ ngơi.
Tiểu Kha một mình chạy đến thư phòng, cậu đã tìm được "Kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã" trong số hơn mười mấy cái giá sách.
Sau khi lấy được cuốn sách, cậu chạy nhanh như chớp trở về phòng.
Cậu dành cả buổi trưa để nghiên cứu các kỹ thuật sinh tồn nơi hoang dã.
Không chỉ vậy, cậu còn c‹ m xem một vài "Phim tài hoang dã của Ngưu Gia" trong điện thoại di động.
lệu về sinh tồn nơi
Mặc dù nó rất nhàm chán nhưng cậu vẫn kiên trì xem hết.
Bên kia, Vương Tâm Như đang nằm thoải mái trên giường, không cần rèn luyện thân thể là điều thoải mái nhất.
Đinh Đinh Đỉnh ~
Chiếc điện thoại di động bên cạnh cô ấy reo lên, cô ấy trở mình để trả lời điện thoại.
"Cô Vương, tổ chương trình muốn hỏi là cô có muốn được tham gia huấn luyện sinh tồn ở nơi hoang dã hay không?”
"Chúng tôi sợ rằng các vị khách quý không có kỹ thuật để sinh tồn, đến lúc đó lại chịu không nổi..."
Vương Tâm Như nhíu mày, không vui vẻ gì mà trả lời. "Không cần, chúng tôi không đi huấn luyện."
Sau khi cúp máy, cô ấy tiếp tục nằm xuống giường nghỉ ngơi.
Sau một khoảng thời gian làm việc mệt nhọc, cô ấy còn lâu mới thèm tham gia cái thứ gọi là huấn luyện đó.
||||| Truyện đề cử:
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||
Trong bốn ngày tiếp theo, hai người họ ngày nào cũng phải lặp lại bài huấn luyện của Vương Anh.
Mặc dù rất mệt mỏi, nhưng thể lực và khả năng sinh tồn nơi hoang dã của Vương Tâm Như đã được cải thiện rất nhiều.
Tiểu Kha thì càng không cần phải nói, thể lực của cậu dường như là vô tận.
Ngay cả Tiểu Hắc, sau một hồi bồi luyện thì nó cũng có thể tự mình xây dựng một chuồng chó sang trọng.
Tiểu Hắc: Gâu gâu ~
Thành tích của hai người họ cũng dần dần làm cho Vương Anh thỏa mãn, họ chờ đến lúc chương trình chính thức được ghi hình.
Cùng lúc đó, mức độ phổ biến của chương trình "Tuyệt địa sinh tồn" trên Internet đã dần dần tăng lên.
Chương trình tạp kỹ này chính là để cho các minh tỉnh sống trong cuộc sống hoang dã.
Không chỉ có vậy, mỗi một minh tinh khách mời còn có thể dẫn theo một người em trai hoặc em gái tham gia ghi hình.
Không còn gì để nghỉ ngờ nữa, đây chính là một cú huých lớn, nó lập tức thu hút vô số ánh mắt.
Tổ chương trình thông báo rằng sẽ có một nhóm bí ẩn cũng sẽ tham gia ghi hình. Tiếng thảo luận suy đoán càng lúc càng lớn, giọng nói nghi ngờ cũng càng ngày càng nhiều.
"Chẳng lẽ lại là một trong bốn tiểu hoa đán khác sao?"
"Tôi nghĩ chắc hẳn là Uông Dương Dương đấy, mọi người đừng quên là anh ấy còn có một cô em gái."
"Lầu trên, em gái của anh ấy đã trưởng thành rồi, bạn nghĩ rằng điều này có thể xảy ra sao?"
"Tôi nghĩ chắc là Hoàng Dĩnh Nhi đấy, em trai của cô ấy chỉ mới 9 tuổi...
"Chắc hắn là Thái Cáp Cáp nhà tôi rồi, các bạn chớ có đoán mò nữa."
Bốn giờ sáng, Tiểu Kha bí mật mở cửa rồi rón rén chui ra khỏi biệt thự.
Nhân lúc mọi người trong nhà vẫn còn đang ngáy o o, cậu nhanh chóng chạy ra sân sau.
"Kim Ô~" Vừa đến sân sau, cậu lập tức triệu hồi Kim Ô.
Nhẹ nhàng nhảy lên, Tiểu Kha đứng trên phi kiếm và bay thẳng về phía chân trời.