Tuyết vốn đã ngừng giờ lại bắt đầu rơi, rơi ở trên hai vai rộng lớn của anh, cũng rơi ở trên mái tóc đã bạc một nửa kia, dường như những màu tóc đen còn sót lại cũng đều sắp bị tuyết nhuộm cho thành trắng.
Nhiệt độ vốn đang rất thấp, nhiệt độ trong mắt cô giờ cũng theo tuyết rơi mà hạ xuống mức thấp nhất, không có chút gợn sóng nào.
Ngụy Triêm Y cảm thấy có phần nực cười, cũng không biết có phải là do lâu rồi không gặp hay không, cô thế mà lại nhìn ra được tình yêu cuồng nhiệt xa lạ trong mắt Úc Thanh, đó không phải là thứ cảm xúc anh nên có mới phải, từ trước tới giờ anh luôn nội liễm khắc chế, sao có thể xuất hiện loại biểu cảm này chứ?
“Úc tiên sinh, chúng ta kết thúc rồi.”
Thần thái Ngụy Triêm Y lạnh nhạt bình tĩnh, cho dù cô vẫn chưa thể quên hẳn anh thì cô vẫn còn có tự tôn cho riêng mình.
Tuy rằng đã qua một thời gian dài rồi, nhưng cô vẫn thường xuyên nhớ tới cái ánh mắt đêm đó Úc Thanh nhìn cô, đối với cô mà nói, nó có thể hoàn toàn cắn nát nỗi nhung nhớ của cô dành cho anh đến không còn sót lại chút nào, mà bây giờ cũng không ngoại lệ.
Cái ôm và cả nụ hôn này của anh, cũng sẽ không thể thay đổi được gì nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT