“Mạc Doanh, cô gửi vị trí cho tôi đi, tôi cùng Lộ qua đó” Dương Nguyệt cùng Cao Khiết Lộ quay về Thủ Thành.
Chuyện về thăm lần này là do Dương Nguyệt quyết định, mà Cao Khiết Lộ thì nghe theo răm rắp nên trong 2 ngày cô phải đẩy cường độ làm việc lên mức tối đa mới có thể nghỉ xả hơi vài ngày. Chuyện cần trực tiếp ra mặt ở Cao Thị liền trực tiếp giao cho Di Hàn
“Vợ à, em nhìn gì đấy?” Cao Khiết Lộ đang lái xe nhưng vẫn rất để ý đến thái độ của Dương Nguyệt. Đôi mắt trong veo nhìn ra ngoài cửa sổ, một vài cọng tóc do mở cửa đón gió ngoài nên theo đó cũng phất phới bay cùng làn gió
“Lộ, chị có thấy công ty giải trí Quang Vũ Điện Ảnh có gì đó lạ không? Rõ ràng số lượng nghệ sĩ của họ như vậy thì về vấn đề thu nhập và trả hoa hồng là quá ít, nhưng hôm qua em xem tổng quan về báo cáo của Thư Kỳ đưa thì không hợp lí lắm”
“Ừ, đúng là vợ chị tinh mắt. Tối qua Dương Minh vừa báo với chị, Quang Vũ Điện Ảnh có ngấm ngầm che giấu hoạt động rửa tiền” Cao Khiết Lộ nhàn nhạt, tay lái khẽ xoay để rẽ vào con đường gần đó
“Rửa tiền sao??” Dương Nguyệt khá bất ngờ
“Hắn ăn chặn tiền đầu tư, biển thủ công quỹ, cưỡng bức, uy hiếp người nhà nạn nhân, vẫn còn nhiều thứ xấu xa ghê tởm mà em không ngờ đâu. Thêm cả… sử dụng chất kích thích” Cao Khiết Lộ cười nhẹ, xoay đầu nhìn cô. Ánh mắt chứa đầy sự yêu thương
“Quả nhiên, lúc trước hắn còn lén la lén lút bỏ thuốc chị, may mà em kịp phát hiện ra” Dương Nguyệt bĩu môi nhìn Cao Khiết Lộ
“…” Cao Khiết Lộ đột nhiên im lặng
Bầu không khí lúc này có hơi quỷ dị
“Hắn còn từng có ý đồ với em” Cao Khiết Lộ lạnh nhạt mở miệng, trong đó còn có thể nghe ra tiếng nghiến răng ken két
“Haha. Không phải chị đã giải cứu em rồi sao?” Dương Nguyệt đột nhiên bật cười với gương mặt ăn phải giấm của Cao Khiết Lộ
“Hừ, em còn dám nói. Nếu hôm đó chị không đi tìm em thì….” Đôi mắt cô lúc này hiện lên tia máu, đây là chuyện cô không muốn nhắc đến nhất. Cũng may lúc đó cô tới kịp để giải cứu Dương Nguyệt, bằng không, Quang Dương chắc chắn sẽ chết không toàn thây
“Nào Lộ. không phải chị đi lộn đường chứ?” Dương Nguyệt đột nhiên cảm thấy kì lạ, con đường này hình như không phải đi đến Mạc Gia thì phải?
“Không lộn, chị đưa em về nhà tắm rửa một lát” Lúc này cô mới kịp “Ồ” lên một tiếng
Cũng hơn nửa năm không về lại Thủ Thành, Dương Nguyệt lại cảm thấy thành phố ngày càng đổi mới, nhìn ra còn có chút không quen
Nhà chính Mạc Gia, tiếng em bé khóc vang vọng khắp nhà, người đàn ông một thân vest đen, tay lại cầm bình sữa lắc qua lắc lại để cho tiểu tổ tông kia uống kịp bữa
Yến Mạc Doanh bị Mạc Thiếu Hàn thuyết phục chuyện hút sữa trữ đông chứ không trực tiếp cho con bú mẹ. Hỏi lí do ra mới biết thì ra anh không thích con trai giành vợ với mình cô đã cười không thở nổi
“Nào con trai, yên lặng để mẹ ngủ” Mạc Thiếu Hàn nhạt nhẽo nhìn gương mặt con trai anh trở nên căng hơn, cũng hồng hào hơn lúc mới sanh không khỏi cau mày
Mạc Yến Thiệu Huy nghe ba mình nói thế hình như cũng hiểu hiểu nên im bặt tập trung uống sữa, đôi mắt long lanh nhìn người ba trước mặt, đây có thể gọi là gen tốt không?
“Hừ, mau uống hết đi, hôm nay có người tới chơi với con. Biết điều thì ngoan ngoãn nghe chưa?” Mạc Thiếu Hàn có vẻ như đang bắt đầu rèn con trai vào khuôn khổ
Thấy con trai im lặng ngoan ngoãn, đôi mày của anh cũng khẽ dãn ra, miễn cưỡng nở nụ cười.
Vợ anh sinh cho anh một đứa con biết nghe lời thế này thật tuyệt. Vậy là Mạc Thiếu Hàn đã có vợ đẹp con thơ, người đàn ông này giờ đây có sự nghiệp, có gia đình êm ấm. Có thể đi khoe khoang rồi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT