Cuối cùng Mộc Tử Dịch cũng không thể livestream vào giờ cơm trưa – Hôm nay cơm Cố Cảnh nấu rất chi là…. ừmmm Dù sao thì mùi vị và màu sắc chẳng được cái nào.
Có lẽ Cố Cảnh cũng tự mình ý thức được điều này, thức ăn vừa mới lên, anh đã có chút ngại ngùng nói: “Xin lỗi, cơm hôm nay… hay là, mình ra ngoài ăn đi?”
Tự anh cũng biết cơm nước lần này thật sự không ổn, bởi vì lúc làm anh không khỏi suy nghĩ đến chuyện sáng nay, nghĩ nhiều quá nên không tránh được bị phân tâm. 
Mộc Tử Dịch cầm đũa lên gắp vài sợi khoai tây hơi cháy vào bát, và chung một miếng cơm nuốt xuống. Sau đó cậu ngẩng đầu, rất là tùy tiện nói: “Lãng phí lương thực cũng không hay, hơn nữa mùi vị vẫn được mà.”
Cố Cảnh nửa tin nửa ngờ, cũng gắp một đũa nếm thử, chợt nhíu mày. Anh lập tức lấy đi đôi đũa trong tay Mộc Tử Dịch: “Đừng ăn nữa, quá mặn, không tốt cho sức khỏe bây giờ của em.”
Mộc Tử Dịch không nghe, đũa bị lấy mất thì cậu lấy đũa của Cố Cảnh, lại gắp một gắp khoai tây sợi vào bát. Vừa đảo cơm lên trên khoai tây sợi vừa nói: “Không sao, em ăn nhiều cơm hơn để đỡ mặn là được. Anh đặc biệt nấu cơm cho em mà, cho dù có thành than em cũng sẽ mặt không biến sắc mà nuốt xuống. “
“Bởi vì, ăn cơm anh nấu, em sẽ thấy hạnh phúc từ tận sâu trong đáy lòng.” Mộc Tử Dịch nói xong câu này, còn liếc mắt đưa tình với Cố Cảnh. Đôi mắt hoa đào ấy, thật sự vô cùng hấp dẫn!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play