Dù sao cũng là thuộc hạ dưới trướng đã lâu, không dám làm càn. Kinh ngạc thất thố cũng chỉ là chuyện xảy ra trong một khắc, hắn liền quay lại chuyện ban nãy. Đợi đến khi báo cáo xong, hắn mới cẩn thận từng chút mà hỏi: “Đại nhân, tay của ngài......”
Ngón tay khoát trên ghế sofa của Cố Cảnh cứ vô tình mà chốc chốc gõ xuống đệm ghế. Nghe thấy câu hỏi thăm của thuộc hạ, anh đạm mạc nói: “Tiểu thương, không đáng lo. Không còn chuyện gì thì về đi. Chuyện của yêu đạo kia tạm thời để qua một bên. Sẽ có lúc hắn lòi đuôi ra thôi.”
Thuộc hạ cung kính đáp ứng, sau đó nhanh chóng rời đi.
Mộc Tử Dịch thu thập đồ đạc xong tiến vào, cảm giác được trong không khí còn lưu lại chút âm khí, cậu nhíu nhíu mày: “Có khách tới sao?”
Cố Cảnh khoát cái tay được băng bó như móng heo kia: “Không phải khách, là âm sai. Lúc trước tôi để vài vị âm sai để ý tên đã lừa gạt nữ quỷ hồn kia, bọn họ chẳng qua là tới báo cáo thôi.”
Mộc Tử Dịch hậu tri hậu giác nhớ lại, hóa ra chuyện của Đình Tử vẫn chưa có giải quyết triệt để. Cậu nói: “Đã bắt được chưa?”
Cố Cảnh lắc lắc đầu: “Rất giảo hoạt, chạy mất rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT