Mộc Tử Dịch như có cảm giác, quay người nhìn về hướng cửa gỗ.
Chỉ thấy trên phiến đá xanh nơi cửa, có hai bóng người đang đứng. Một người không có bóng dưới chân, tóc dài buộc sau gáy, một thân trường bào cổ đại màu đen thêu hoa văn vàng. Vóc người cao lớn, trên mặt có vết đao, nhìn liền biết không phải người dễ chọc, mà trên tay lại treo một cái áo khoác âu phục chất lượng rất tốt. Lúc này quỷ hồn đó đang vẫy tay, cùng các quỷ hồn khác trong quán chào hỏi.
Người còn lại, mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, nam tử như ngọc. Trên chân người này mang là đôi giày da mới nhất của hãng nổi tiếng, bóng loáng. Dưới đôi giày này, có một cái bóng thon dài.
Người này tựa hồ nghe thấy tiếng động, vừa đúng lúc nhìn qua. Lập tức, Mộc Tử Dịch nhìn thấy trong ánh mắt lãnh đạm kia, nhiều thêm vài tia kinh ngạc cùng kinh hỷ không rõ lý do.
Cậu không khỏi cong môi cười với người này, nâng tay lên, hướng về phía anh vẫy vẫy, cao giọng nói: “Anh khỏe không, Cố lão tiên sinh.”
Trên mặt Cố Cảnh cũng lộ ra ý cười, đi về phía cậu.
Rào chắn ở hai bên phiến đá dường như không hề có tác dụng với anh, anh thậm chí tay còn không nâng lên, cứ như không có gì mà đi qua. Mà vị âm sai mặc trường bào đen phía sau anh lại phải lấy thanh trường đao vạch một đường, mới đi qua được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT