Quả nhiên, sáng ngày hôm sau Dương Diệu gõ cửa nhà Phương Mẫn, chẳng biết có phải cả đêm không ngủ hay không, khuôn mặt anh ta như già thêm mười tuổi, trông hết sức tiều tụy, làn da sạm đi còn bóng dầu, tóc thì rối bù, ánh mắt mỏi mệt.
Anh ta ôm con trai mới vừa ăn no đi.
Phương Mẫn cũng không hỏi nhiều, nhìn bộ dáng hồn xiêu phách lạc kia của anh ta cũng có thể đoán được là không tìm thấy hai mẹ con Triệu Vận.
Cô ấy không biết nên nói gì, sau đó ôm con trai sang tìm Kim Tú Châu.
Kim Tú Châu đang vẽ tranh trong nhà, đột nhiên có linh cảm nên tính vẽ hết yêu cầu của Uông Linh đưa ra mấy hôm trước. Lần trước khuyên chị ấy đi bệnh viện khám thử xem, chẳng rõ chị ấy đã đi chưa.
Khi Phương Mẫn sang, cô buông bút trong tay xuống, đứng dậy đi rửa một cái cốc, để cô ấy nếm thử trà hoa vừa rồi cô mới pha.
Trà hoa ngọt ngào, không biết có phải do Phương Mẫn tưởng tượng hay không mà cô ấy cảm thấy làn da mình hiện giờ đẹp hơn rất nhiều, khí sắc cũng tốt hơn, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có điểm duy nhất khác trước là thường xuyên uống trà hoa Kim Tú Châu pha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play