Cũng không biết có phải Giang Minh Xuyên nói với Dương Diệu có tác dụng hay không, hai ngày tiếp theo không hề nghe thấy tiếng trẻ con khóc trên lầu vọng xuống.
Kim Tú Châu và bé con cuối cùng cũng có thể ngủ ngon giấc, chắc vì là con gái nên Lục Lục rất ngoan, đêm ngủ chỉ tỉnh lại hai lần, lúc mười một giờ đêm ti sữa một lần, tới hai giờ sáng lại uống sữa một lần nữa, sau đó ngủ một giấc thẳng tới tận năm sáu giờ sáng.
Giang Minh Xuyên và Kim Tú Châu thay nhau cho con bú sữa, lúc hai giờ sáng phần lớn là anh dậy, cho bé con uống sữa bò, Chính ủy Chúc mang sang cho nhà họ mấy hộp sữa bột, còn dặn nếu không đủ cứ nói với anh ấy.
Thỉnh thoảng bé con uống không hết, toàn là anh uống nốt.
Có khi là dạo gần đây uống nhiều sữa quá, Giang Minh Xuyên có cảm giác mình cũng béo lên.
Mà con gái út tròn lên càng đáng yêu. Sau khi đầy tháng, bé con mập mập trắng trắng, trông hệt như bé gái trong tranh Tết, đôi mắt bé con rất giống Kim Tú Châu, tròn xoe, đen láy, khi nhìn người khác ai cũng thấy lòng mềm nhũn.
Khi Bạch Cảnh Chi được nghỉ đông về nhà nhìn thấy cháu gái nhỏ, chỉ mong mỏi tối nào đi ngủ cũng được ôm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play