Kỷ Lăng xách theo một túi hành lý to đùng vào nhà, giải thích: “Dạo gần đây cháu tham gia huấn luyện bên này, khi kết thúc mới xin mấy ngày phép về thăm nhà, lúc gọi điện thoại cho em gái, con bé nói mẹ ở đây, cho nên cháu tới thẳng đây luôn.”
Phương Mẫn tiếp đón cháu chồng vào nhà ngồi.
Trong phòng khách Chúc Anh nhìn thấy con trai, tâm trạng lo lắng cũng ổn định được vài phần, vội nói: “Lúc sáng em gái con gọi điện thoại sang, nói hai cháu ốm cả rồi, Tại Dân cũng bị thương, con bé lo không xuể mới nhờ mẹ về một chuyến.”
Kỷ Lăng nghe xong vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn, “Vậy giờ đi luôn ạ? Con về cùng mẹ.”
Chúc Anh do dự một lát rồi gật đầu, con trai qua đây một chuyến cũng không dễ dàng gì, trên đường đi e là không được nghỉ ngơi nhiều, nhưng nghĩ đến con gái thì vẫn đồng ý.
“Vậy con xách túi này, mẹ qua nhà hàng xóm chào một tiếng, trong khoảng thời gian này cô Kim nhà bên vẫn luôn quan tâm tới mẹ.”
Phương Mẫn thấy Kỷ Lăng vừa tới đã định đi, không biết phải làm sao. Cô ấy muốn giữ cháu lại, nhưng lại sợ bên Kỷ An chờ không kịp, vì thế nhìn sang chồng, sau đó do dự hỏi: “Hay là ăn cơm xong rồi mới đi nhé?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT