Khi mang thai sức khỏe của Kim Tú Châu vẫn tương đối tốt, không giống như Phương Mẫn bị nôn nhiều tới mức đầu váng mắt hoa, cô ấy vốn dĩ đã gầy, sau một thời gian lại càng gầy hơn, cái cằm nhọn hẳn đi, mặt hóp đi trông thấy, làm cho đôi mắt càng thêm to.
Mà cô ấy lại chẳng ăn được gì, cứ ăn gì là nôn đó.
Ngược lại Kim Tú Châu ăn gì cũng thấy ngon, cay cô cũng ăn, chua cũng thích ăn, khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm hồng hào.
Cuối cùng Phương Mẫn nhìn thấy Kim Tú Châu ăn mơ muối mới tò mò nếm thử một quả, sau đó phát hiện mình có thể ăn món này, ăn vào không hề nôn ra, vì thế bắt đầu ăn mơ muối với cơm, có nhiều lúc vì muốn ăn được thức ăn còn cố ý trộn mơ muối với cơm, với thức ăn.
Mơ muối do Kim Tú Châu làm, vị rất chua, bọn trẻ cũng không ăn nổi.
Mỗi bữa cơm, Chính ủy Chúc nhìn thấy Phương Mẫn ăn như vậy, cũng cảm thấy ghê răng khó có thể nuốt xuống đồ ăn trong miệng.
Mà cách ăn này đã bị Kim Tú Châu bắt chước, lúc thì ăn chấm dấm lúc thì trộn với mơ muối, bây giờ mấy cha con Giang Minh Xuyên ăn cơm đều không dám ngẩng đầu, sợ nhìn thấy thì nuốt cơm không trôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT