Khi Kim Tú Châu dẫn hai đứa về đến nhà thì trời đã tối, Giang Minh Xuyên không ở nhà, hẳn là còn chưa về.
Cô cũng lười nấu cơm, bèn dẫn hai đứa tới nhà ăn ăn, tiện thể gói một phần cơm về cho Giang Minh Xuyên.
Khi bọn họ đến thì nhà ăn đã không còn ai, mấy đầu bếp đang ăn cơm ở đằng sau, thấy Kim Tú Châu tới bèn mời cô ăn cùng. Kim Tú Châu cũng không khách sáo với bọn họ, cô dẫn bọn trẻ tới ngồi xuống.
Bếp trưởng Trương còn hỏi cô, “Sao mà muộn như này còn chưa nấu cơm?”
Kim Tú Châu bèn kể chuyện hồi chiều với bọn họ.
Chuyện hai đứa đánh nhau bọn họ cũng nghe phong thanh, thường ngày có mấy chị vợ lính hay tới lấy cơm, nhà ăn cũng quen thuộc với bọn họ, thỉnh thoảng sẽ tám chuyện dăm ba câu.
Đặc biệt là bếp trưởng Trương, bất kể trong doanh trại phát sinh chuyện lớn chuyện nhỏ gì, chú ta đều biết rõ như lòng bàn tay, “Chú nhìn thế nào cũng thấy thằng bé nhà họ Dương kia bị bẫy đấy? Thằng bé đấy chú đã gặp nhiều rồi, trước kia ba nó thường xuyên dẫn thằng bé tới đây ăn cơm, rất ngoan, sao giống đứa sẽ đánh người, ngược lại bảo Thích Khang đánh nó thì còn tin được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT