Khi Kim Tú Châu dẫn con gái về nhà, Tiền Ngọc Phượng dường như đã chờ ở cửa từ lâu. Chị ta nhìn thấy cô về thì lôi ngược trở lại nhà mình, hỏi: “Sao rồi? Tặng đồ xong chưa?” Xem ra còn sốt ruột hơn Kim Tú Châu.
Kim Tú Châu buồn cười, “Tặng rồi, nhưng người không ở nhà, trong nhà chỉ có một bà cụ.”
Tiền Ngọc Phượng nghe xong có chút thất vọng, “Chắc là mẹ chồng cô ta.”
Chị ta còn muốn nghe chuyện Kim Tú Châu chạm mặt với người kia, nhưng với hiểu biết của chị ta về Kim Tú Châu và Triệu Vận, hai người hẳn sẽ không đánh nhau đâu, khả năng cao là sẽ cười giả lả trò chuyện.
Kỳ thật Kim Tú Châu cũng muốn gặp người kia một lần, cũng may vào buổi tối khi cô và con gái tới lớp xoá nạn mù chữ, không ngờ rằng lại gặp được đối phương.
Triệu Vận mặc một chiếc váy dài màu lam vừa người, tóc tết đuôi sam, làn da trắng nõn, ngũ quan thanh tú, khi cười lên đuôi mắt cong cong, làm cho người khác cảm thấy vô cùng dịu dàng.
Thời buổi này phần lớn mọi người mặc quần dài rộng thùng thình, làn da vàng vàng, tóc hoặc dài hoặc ngắn. Ai tóc dài thì bện lại, rất ít người để kiểu khác. Cô ta ăn mặc như vậy đứng giữa đám người nhìn rất nổi bật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT