Sau khi Kim Tú Châu tỉnh lại đã ngồi trên giường một hồi lâu, cô nhìn bố cục của căn phòng đẹp đẽ, lại vuốt ve tấm chăn tơ tằm mềm mại, một lúc lâu sau mới hồi thần.
Trong lúc nhất thời cô cũng không phân biệt được đây là mộng hay thực, là Trang Chu mơ hóa bướm, hay bướm mộng hóa Trang Chu*.
*Một đoạn văn trong sách của Trang Tử: Có lần Trang Chu nằm mộng thấy mình hóa bướm vui vẻ bay lượn, mà không biết mình là Chu nữa, rồi bỗng tỉnh dậy, ngạc nhiên thấy mình là Chu. Không biết phải mình là Chu nằm mộng thấy hóa bướm hay là bướm mộng thấy hóa Chu. Trang Chu với bướm tất có chỗ khác nhau. Cái đó gọi là "vật hoá". (Bản dịch của Nguyễn Hiến Lê.)
Giang Minh Xuyên đã rời giường vào bếp nấu cơm, khi anh thái rau không cẩn thận làm đứt tay, chảy rất nhiều máu, cho nên anh ấn chặt ngón tay vào nhà tìm băng dán viết thương, loại vết thương nhỏ xíu thế này vốn anh không thèm để ý, nhưng nghĩ nấu ăn phải giữ vệ sinh, bằng không Kim Tú Châu và con gái lại xúm vào phê bình anh.
Anh vào phòng nhìn thấy Kim Tú Châu còn đang ngồi thừ người trên giường, không khỏi hỏi: “Sao em lại dậy sớm thế? Ngủ thêm một lát đi.”
Kim Tú Châu nghe thấy tiếng, quay đầu nhìn anh, thấy gương mặt quen thuộc của người đàn ông, vẻ mặt có phần hoảng hốt.
Giang Minh Xuyên đưa tay quơ quơ trước mặt cô, “Sao vậy em?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play