Kim Tú Châu biết con trai về nhà nên buổi tối cố ý làm rất nhiều món ăn, đã lâu không gặp, không biết con trai ở bên ngoài chịu bao nhiêu khổ. Kim Tú Châu cảm nhận rõ ràng là con trai gầy đi rất nhiều, cũng đen hơn nhiều, trên mặt trên tay xuất hiện rất nhiều vết sẹo cả mới lẫn cũ.
Kim Tú Châu không nói gì, chỉ bảo con trai ăn nhiều hơn chút, nhưng buổi tối khi lên giường đi ngủ, vẫn không nhịn được hỏi Giang Minh Xuyên, “Sao trên người con trai lại nhiều vết thương như vậy? Anh đưa nó đi huấn luyện hay là đi chịu đòn thế?”
Giang Minh Xuyên biết cô thương con trai, nhưng vẫn bảo: “Tham gia quân ngũ đều như vậy, sao có thể không bị thương? Không bị thương thì sao huấn luyện tốt được? Lên chiến trường đều là đi vào chỗ chết.”
Kim Tú Châu phỉ phui hai tiếng, “Anh nói bậy cái gì đó? Anh cũng đừng huấn luyện khắc nghiệt tới mức thế chứ, đó là con trai anh đấy.”
Giang Minh Xuyên ừ ừ hai tiếng, biết nói thêm gì nữa hai người lại cãi nhau.
Kim Tú Châu vẫn có chút đau lòng, dù sao cũng con trai nuôi từ nhỏ tới lớn, Hạ Nham còn tốt hơn con trai ruột nhà khác. Như Ngô Tiểu Quân đó, khi còn nhỏ thì không hiểu chuyện, nhưng Hạ Nham không thế, từ nhỏ đã biết giúp mẹ làm việc nhà, khi cô mang thai sinh con còn xin nghỉ để chăm sóc cô, lúc cô ở cữ thì cũng mình cậu lo liệu việc nhà, có đôi khi thậm chí Kim Tú Châu còn nghĩ, con trai ruột chắc gì đã bằng được cậu.
“Không biết theo con đường này có tốt không? Tưởng tượng sau này thằng bé không thường về nhà, trong lòng lại thấy khó chịu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT