Cơm nước xong xuôi đã hơn hai giờ chiều, người dân trong thôn cũng chưa về mà còn ngồi lại cùng nhau chuyện trò.
Mấy người nhà Chúc Anh chưa ăn cơm, chỉ vội vàng tiếp đón khách, bọn trẻ là vui vẻ nhất, còn chưa ăn xong đã chạy đi chơi, đặc biệt là Lục Lục, buổi sáng mặc một chiếc áo bông sạch sẽ màu xám, không bao lâu chiếc áo trên người đã chỗ đen chỗ trắng, ống tay áo ống quần còn ướt từng mảng, chiếc mũ trên đầu thì không thấy đâu, tóc tai cũng lộn xộn.
Phó Yến Yến đuổi theo hai lần mà không đuổi kịp, nên để mặc cô nhóc, Phồn Phồn cũng ở đây, hai đứa đã lâu không gặp, nên giờ đi đâu cũng đi cùng nhau.
Phương Mẫn còn kể với Kim Tú Châu: “Năm nay mẹ chị còn viết thư tới, bảo chị dẫn Phồn Phồn về ăn Tết, chị trả lời là không về đâu, phải tới nhà chồng ăn Tết. Cụ thể thì chị cũng không kể rõ, hôm đó Phồn Phồn còn hỏi chị là ai vậy? Thằng bé cũng không biết mình còn có ông ngoại bà ngoại.”
Kim Tú Châu gật đầu, “Ở cách nhau xa quá, lui tới cũng không nhiều lắm, khó tránh khỏi thấy xa lạ.”
Phương Mẫn: “Thường ngày ở nhà cũng không nhắc tới họ, sau đó hai người họ cũng không viết thư tới, cho nên Phồn Phồn không biết cũng là bình thường. Nhưng năm nay không chỉ viết thư cho cho, còn gửi cho bọn chị hai trăm đồng, bảo là lì xì cho thằng bé.”
Kim Tú Châu nghe xong nhướng mày, “Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play