Chẳng mấy đã đến thời gian phân phối đất phần trăm, sau khi Kim Tú Châu nhận được thông báo bèn dẫn con gái qua xem.
Đường đi không xa, chỗ đó ở gần chân núi phía sau tòa nhà cao tầng. Khi Kim Tú Châu tới, ở đó đã có rất nhiều người. Tiền Ngọc Phượng và thím Ngô cũng tới, Tiền Ngọc Phượng thấy cô thì vẫy vẫy tay.
Kim Tú Châu dắt con gái qua chỗ chị ta, thời tiết tháng ba tháng tư nhiệt độ không quá cao, đặc biệt là mấy ngày gần đây ban ngày đều có mặt trời, rất nhiều người chỉ mặc áo khoác mỏng.
Tiền Ngọc Phượng mừng rỡ cười nói: “Mỗi nhà có thể nhận hai mảnh, chờ lát nữa chúng ta chọn chỗ ở cạnh nhau, tiện trông cho nhau.”
Rồi lại nói: “Vẫn là lãnh đạo anh minh, chúng ta có đất của mình, sau này có thể tiết kiệm được không ít tiền, đừng nhìn rau dưa rẻ, quanh năm suốt tháng cộng lại cũng tốn không ít tiền.”
Kim Tú Châu gật gật đầu, nhưng cô và Tiền Ngọc Phượng không nghĩ giống nhau. Cô sẽ không trồng trọt, hơn nữa hiện giờ cô có thể tự mình kiếm tiền, đối với cô việc chi tiền mua đồ ăn đỡ tốn công tốn sức. Sở dĩ cô tới đây vì cảm thấy không nhận thì phí. Cô muốn trồng một số loại cây ăn quả hơn là trồng rau, như vậy có thể làm một ít mứt hoa quả ăn.
Cô có chút lo lắng hỏi: “Có thể bị người ta trộm không?” Đất liền kề nhau như vậy, ngộ nhỡ có người đi ngang qua tiện tay hái thì sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play