Nhìn thấy mấy đứa con đều đi cả rồi, Giang Minh Xuyên mới thử gõ cửa lần nữa, cửa vẫn đóng kín, Giang Minh Xuyên xoay đầu nhìn chung quanh theo bản năng, không thấy đứa nào ra nhìn lén, lại gõ cửa nhỏ giọng năn nỉ: “Vợ ơi, mở cửa đi mà, anh sai rồi, được không?”
Trong phòng Kim Tú Châu cầm cây quạt quạt thật mạnh, nghe thấy mấy lời này, cười lạnh một tiếng, “Anh sai ở đâu? Nếu thích tắm nước lạnh như thế, đêm nay ra ngâm nước giếng đi, còn ngủ nghê cái gì nữa?”
Giang Minh Xuyên sờ sờ mũi, lại dịu giọng hơn năn nỉ: “Vợ ơi, anh thật sự biết sai rồi, sau này không bao giờ thế nữa.”
Trong phòng Kim Tú Châu không nói năng gì.
Giang Minh Xuyên nghĩ một lát lại nói: “Anh bảo đảm sau này ngày nào cũng tắm nước ấm.”
Nghe vậy, Kim Tú Châu càng giận hơn, “Anh tắm nước ấm là tắm cho em đấy à? Anh đã bao nhiêu tuổi rồi, ngay cả cái việc cỏn con này còn phải để em giám sát nữa à? Hay là cho rằng em hại anh đúng không?”
“Không mà, anh biết em vì muốn tốt cho anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT