Về đến nhà, Giang Minh Xuyên mang số hải sản bắt được đi rửa sạch sẽ để chuẩn bị chế biến, mấy thứ như tôm cua anh xào chung với tương ớt của nhà, mấy con khác không biết phải nấu như thế nào nên đem hấp hết.
Hạ Nham đang làm bài tập, Kim Tú Châu tìm tới một tờ giấy để viết thư, cô tính viết về trải nghiệm mấy ngày hôm nay rồi gửi cho Phương Mẫn. Kim Tú Châu biết, mọi khi Phương Mẫn sáng tác đều cần mấy thứ linh cảm gì đó, có rất nhiều vật và việc cô ấy mới chỉ thấy qua sách vở, cơ hội ra ngoài chơi rất ít, cho nên mỗi lần nghe thấy chuyện hay chuyện lạ thì đều thích viết vào trong sách của mình.
Kim Tú Châu cảm thấy trải nghiệm mấy hôm nay rất thú vị, cô kể tỉ mỉ chuyện mình đi qua núi, được ăn hải sản, nghe tiếng địa phương, sợ cô ấy không tưởng tượng ra, còn vẽ thêm rất nhiều hình minh họa.
Lục Lục vốn đang ngồi xổm trong sân ngắm kiến, sau đó cảm thấy nắng quá nóng, nên mới chạy vào nhà xem mẹ với anh trai viết chữ. Chữ anh trai viết nhìn quá phức tạp, cô nhóc mới biết có mấy chữ, nhìn không hiểu lắm cho nên lại chạy đến bên mẹ, thấy mẹ vẽ rất nhiều tranh mới tò mò cầm chơi.
Cô nhóc còn cầm tranh đi khoe với chị gái. Phó Yến Yến đang vo gạo giúp ba ở trong bếp. Lục Lục vui vẻ nói: “Chị ơi nhìn này, mẹ vẽ đấy, đẹp không?”
Trước kia Kim Tú Châu vẽ tranh, Lục Lục cũng thấy rồi, lúc đầu sẽ cảm thấy độc đáo nhưng sau đó lại thấy không thú vị nữa, đều là mấy hình hoa văn hoặc gì đó tương tự, không giống như mấy tranh này, trên đó có người, có phong cảnh, còn có mấy câu đối thoại đơn giản, hơn nữa đều là chuyện mấy ngày nay bọn họ đã trải qua, Lục Lục rất thích.
Phó Yến Yến xoay đầu nhìn, không khỏi thấy sửng sốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play