Gần hết buổi sáng thì Giang Minh Xuyên trở lại, theo sau anh còn có một cậu lính trẻ, nhìn thấy Kim Tú Châu, cậu ta dùng tiếng phổ thông vẫn còn trọ trẹ chào một tiếng, “Chào chị dâu.”
Kim Tú Châu mỉm cười đáp lại.
Giang Minh Xuyên giải thích, “Cậu ấy là người bản địa, anh nhờ cậu ấy dẫn chúng ta đi tìm nhà, cố gắng trong chiều nay tìm được.”
Kim Tú Châu gật đầu, cô cũng hy vọng nhanh tìm được, bọn trẻ còn phải đi học nữa, đặc biệt là Hạ Nham giờ đã là năm đầu cấp ba rồi.
Buổi chiều, cậu lính tên Ngô Đại Đầu này mới dẫn Giang Minh Xuyên và Kim Tú Châu đi xem nhà, bọn trẻ đều không đi chung, hai đứa nhỏ ngủ rồi, Hạ Nham không ngủ, đang ngồi trước cửa sổ đọc sách.
Kim Tú Châu dặn dò Hạ Nham một tiếng, rồi cùng Giang Minh Xuyên đi ra ngoài. Tổng cộng cũng đi xem vài chỗ, phong cảnh nơi đây rất đẹp, non xanh nước biếc, theo Ngô Đại Đầu nói, ra khỏi nội thành đi về hướng bắc một đoạn đường là có thể nhìn thấy biển, nếu đi xe đạp chỉ cần mười phút là tới, rất gần.
Ngô Đại Đầu lại giới thiệu thêm, ở đây có rất nhiều loại trái cây, bọn họ đến muộn quá, vào mùa hè quả vải ở đây rất rẻ, có đôi khi đi trên đường có thể tiện tay hái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play