Ngưu tầm ngưu, mã tâm mã.

Có lẽ là đang nói về cặp vợ chồng già trước mặt.

Câu nói “chó cắn áo rách” được bọn họ phản ánh vô cùng chân thực. “Tốt nhất là nên im miệng cho tôi."

Lâm Vũ cau mày nhìn cô ta: "Hôm nay tâm trạng tôi tốt, không muốn đánh ai" Nghe hắn nói lời vậy, cô gái này lập tức nắm lấy cánh tay của người đàn ông trung niên lắc lắc, nũng nịu nói: "Cha nuôi, anh ta hung dữ với con!"

"Ranh con! Tao đã cho mày thể diện nên mày được nước lấn tới phải không?”

Người đàn ông trung niên hét lên với vẻ mặt dữ tợn: “Lập tức xin lỗi con gái nuôi của tao, nếu không tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ! Mày hãy đi tìm hiểu xem, ở Giang Bắc không có ai mà không biết Vương Triệu Huy!"

Cha nuôi!

Con gái nuôi!

Lâm Vũ buồn cười nhìn hai người này. Hắn còn tưởng họ là một đôi chồng già vợ trẻ!

Không ngờ vừa rồi đã đánh giá cao bọn họ rồi!

Có điều họ lợi dụng danh nghĩa cha nuôi và con gái nuôi để làm những việc đáng xấu hổ.

Nhìn thấy nụ cười khinh thường trên mặt Lâm Vũ, Vương Triệu Huy nhất thời tức giận: "Tao bảo mày xin lỗi con gái nuôi của tao, mẹ kiếp..."

"Bụp!" Vương Triệu Huy còn chưa nói xong, Lâm Vũ đã đá ông ta một cú. Ông ta lập tức ngã xuống đất, hét lên thảm thiết. "Cha nuôi!" Cô gái kia hoảng sợ hét lên và vội vàng bước tới dìu.

Đáng tiếc, cô ta hoàn toàn không thể dìu được thân hình mập mạp của ông ta.

Sau vài lần thử nhưng không hiệu quả, cô ta tức đến mức hét lên giận dữ với cô nhân viên sale: "Cô chết rồi à, không mau báo cảnh sát! Còn không mau gọi xe cứu thương!"

Cô nhân viên sale phản ứng lại, sau đó vội vàng lấy điện thoại di động ra chuẩn bị báo cảnh sát.

Lúc này, một bàn tay nắm lấy cổ tay cô ta.

Lâm Vũ cười nhạt, nhẹ nhàng nói: "Loại người này, đừng lãng phí công sức của cảnh sát và tài nguyên y tế. Lấy hợp đồng đến đây, tôi sẽ thanh toán và ký hợp đồng ngay bây giờ."

"Anh.. thực sự muốn trả tiền và ký hợp đồng ngay bây giờ ư?" Cô nhân viên sale kinh ngạc nhìn Lâm Vũ: "Anh không vào xem bên trong bày trí và lắp đặt như thế nào sao?"

Lúc này cô ta có cảm giác như mình đang mơ. Trước đó cô ta đã nói nhiều đến mức khô cả họng, người phụ nữ hài lòng, nhưng người đàn ông lại moi móc ra đủ thứ vấn đề, chê này chê kia, còn cho rằng giá quá cao.

Ngay khi cô ta nghĩ chuyến đi hôm nay công toi thì một chàng trai trẻ giàu có nhưng cực kỳ khiêm tốn đã xuất hiện. Nhà còn chưa xem mà đã muốn thanh toán và ký hợp đồng?

Làm việc trong ngành này được vài năm rồi nhưng đây là lần đầu tiên cô ta gặp phải chuyện như vậy.

Nếu Lâm Vũ không nói sẽ thanh toán và ký hợp đồng ngay tại chỗ, cô ta nhất định sẽ cho rằng hắn là kẻ lừa đảo, nói suông.

"Không cần." Lâm Vũ thản nhiên cười nói: "Một trăm triệu đúng không? Cho. tôi số tài khoản của cô, tôi sẽ chuyển khoản ngay, cô đi chuẩn bị hợp đồng đi!"

"Anh chắc chắn chứ?" Vẻ mặt cô nhân viên sale đầy ngạc nhiên, vô cùng sung sướng.

"Đương nhiên là tôi chắc chắn." Lâm Vũ buông tay cô ta ra: 'Chúng ta đánh nhanh thắng nhanh đi, tôi đang vội!"

Thấy hắn nghiêm túc, cô nhân viên sale phấn khích không thôi: "Được, được!"

Khi cô ta đưa cho Lâm Vũ số tài khoản của chủ nhà, Vương Triệu Huy vốn đang nằm dưới đất một lúc, cuối cùng với sự giúp đỡ của “ con gái nuôi” cũng đã đứng dậy một cách khá chật vật.

"Nói với chủ nhà, tôi sẽ trả cho 120 triệu!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play